"Đợi tôi, Lục Nam Thần "
Khi Uyển Linh bám được vào cánh tay anh thì một lực hất mạnh bất ngờ khiến cô lảo đảo ngã mạnh xuống đất
"A"
Lục Nam Thần quay lại thấy cô đang nhăn mặt vì đau mà thấy xót thương trong lòng, muốn tiến lại gần đỡ cô, nhưng chưa kịp tới gần đã bị Uyển Linh chọc giận
"Anh là tên khốn khiếp, trả con lại cho tôi, anh có quyền gì mà bắt nó đi chứ" - Uyển Linh đứng dạy hét lớn vào mặt anh trước mặt những người nhân viên còn tăng ca vừa đi ra
Trời sinh anh vốn cao cao tại thượng, từ bé sinh ra chưa từng bị người khác nói lớn, huống chi là hét lớn vào mặt anh trước nhân viên của anh như vậy.Lục Nam Thần lạnh lùng bước đến gần cô, cúi thấp người như nói thầm vào tai Uyển Linh
"Em biết không, chưa ai dám lớn tiếng làm trái ý tôi, tôi vốn định cho em một cơ hội gặp lại con trai, nhưng chính việc làm vừa rồi đã khiến cơ hội cuối cùng ấy biến mất, tôi sẽ không để em gặp lại con một lần nào nữa"
Nói xong anh định quay người rời đi, cánh tay lại một lần nữa được giữ lại, Lục Nam Thần không còn hất cô ra nữa mà đứng im như vậy
"Tôi xin lỗi, tôi không nên làm vậy, xin anh...xin anh hãy trả con lại cho tôi"
Cô biết hành động bồng bột, thiếu suy nghĩ vừa rồi của bản thân đã thật sự chọc tức anh rồi, Uyển Linh không viết vì sao lúc ấy mình có thể lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-muon-lam-nguoi-thay-the-chi/2648691/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.