Dì Phúc hiểu ý nên không nói thêm gì nữa, anh đi thẳng lên phòng tuyệt nhiên không thèm nhìn cô lấy một cái. Ninh Hạ Ngân ngồi giữa không khí căng thẳng chỉ biết cúi đầu, cô âm thầm thở ra một hơi dài. Trên bàn ăn lúc này đầy 
rẫy cao lương mĩ vị dinh dưỡng đủ đầy vậy mà cô lại bị cơn nghén chối bỏ thẳng thừng. Dẫu biết vậy nhưng cô buộc phải cố gắng nuốt xuống bụng, cô có thể chịu đói được nhưng bé con của cô thì không. 
Khi cô ăn xong, mọi người dời thức ăn thừa mang đi dọn dẹp, cô ngồi trên sofa lặng lẽ vuốt ngực. 
- Tôi đưa cô đi lên phòng! 
Tiếng nói của dì Phúc khiến cô hoàn hồn trở lại, Ninh Hạ Ngân ngoan ngoãn theo dì. Đó là một căn phòng mới, tông màu chủ đạo là màu kem, căn phòng đầy đủ tiện nghi, dưới sàn còn lót một lớp chống trượt cao cấp, trên bàn cắm một bó hồng nhạt tỏa hương thơm dịu nhẹ thoang thoảng, dưới bình hoa là một chiếc radio nho nhỏ còn đang phát một bản nhạc balad nhẹ nhàng. 
Ninh Hạ Ngân nhìn dì Phúc như muốn hỏi dù trong lòng cô ít nhiều đã mặc định sẵn được câu trả lời, dì tiến lên phía trước mở ngăn kéo tủ lấy ra chiếc điều khiển điều hòa điều chỉnh nhiệt độ phòng cho vừa phải rồi mới lên tiếng: 
- Cậu chủ sắp xếp căn phòng này cho cô, cho tới khi cô sinh em bé tôi sẽ chăm sóc cô, cậu chủ rất bận việc và cậu ấy cũng rất coi trọng công việc, nếu không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-la-gi-sao-anh-lai-khoc-/3647206/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.