🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi để một đống quà lại mặt trên bàn, mọi người vội lao vào xem chất chứa những thứ gì. Đúng thật giống như con người cố Lăng Phong, món nào cũng toát ra sự giàu có và hào nhoáng. Rõ ràng đã chuẩn bị tất cả rồi, vậy anh ta còn đưa thẻ cho cô làm gì, còn bắt cô phải dùng nó?



Mặc kệ khung cảnh hỗn loạn trước mặt, Ninh Hạ Ngân mệt mỏi ngồi trên ghế. Đi xe hơn hai tiếng đồng hồ, cô sắp ngất rồi.



Ánh mắt vô tình quét qua vẻ nhàn nhã của cô, Trần Mộc Hương thở ra một hơi bực dọc, nhìn cô trách móc:



- Mới vớ được con rùa vàng vậy mà sao lại không biết cách nắm giữ vậy?



Giật mình vì bị hỏi, cô lập tức ngồi thẳng dậy. Hơn ai hết, cô hiểu rõ từng lời nói của mẹ có ý nghĩa gì tuy vậy cô vẫn từ tốn giải thích:



- Anh ấy bận nhiều việc, thời gian ăn chung với con còn không có, ba mẹ thông cảm cho anh ấy... nhé!



- Vô dụng!



Ninh Chí Thanh bực dọc thở ra một câu, cô im lặng không dám nói nữa. Hạ Liên lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng:



Bây giờ chắc chị cũng mệt rồi, cả nhà mình ăn cơm thôi ba mẹ!



Thở phào một hơi, cũng may Hạ Liên giải vây nếu không chắc cô còn phải ở trong bầu không khí ngột ngạt này dài dài.



Những món trên bàn ăn đa số là những món dầu mỡ, vừa nhìn qua cơn buồn nôn lập tức ập tới. Mặt cô xanh như tàu lá nhưng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-la-gi-sao-anh-lai-khoc-/3648986/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.