Trong lời nói của anh thể hiện rõ sự bất cần kiểu dạng có cũng được, không có cũng chẳng ảnh hưởng gì khiến ông á khẩu. Rõ ràng mục đích hôm nay của ông chính là để Lăng Phong và ba mẹ có thể vì sự xuất hiện của thành viên mới mà thuận ý ngồi với nhau đôi chút nhưng chưa kịp gặp gỡ đã vội giải tán hết lượt. 
Cố Lăng Phong kéo cô đi thẳng ra ngoài xe, đi đến bậc thềm anh bước chậm lại, tuy không có lời nói nào phát ra nhưng cô biết anh làm vậy là đang lo lắng cho em bé. Khi cánh cửa xe được mở, đôi mắt cô vô thức lướt qua vườn hoa mà ông xây riêng cho bà, đúng là rất rất đẹp, nó mang phong cách cổ điển hiện đại kết hợp, hài hòa, trang nhã và vô cùng bắt mắt, cô nghĩ chắc có lẽ ông dụng tâm nhiều lắm. 
Sau khi yên vị, xe bắt đầu lăn bánh, Cảnh Vũ là người lái xe, anh và cô ngồi ở ghế phía sau. 
- Đã không phải của mình thì dù có thích hay không thích cũng thế thôi, đừng tỏ ra bản thân ngây thơ lương thiện hiểu chuyện như thế nữa, việc của cô là ngoan ngoãn chăm sóc con tôi đủ tháng đủ ngày bình an khỏe mạnh ra đời là được, những thứ khác... không khiến cô nhúng tay vào. 
Cô nhìn anh một lúc im lặng không nói gì, ngoài mặt tỏ ý thuận theo nhưng trong lòng cô lại đối nghịch. Bởi lẽ cô biết cô chỉ còn chịu đựng cái tính khinh khỉnh này của anh chỉ hôm nay nữa thôi, ngày mai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-la-gi-sao-anh-lai-khoc-/3645298/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.