Khi tất cả chìm vào tĩnh lặng, Âu Thế Bảo dè dặt quan sát biểu cảm của người đàn ông quyền lực trước mặt sau đó cất tiếng:
- T… Tôi không nghĩ tôi lại chọc giận tới Cố tổng, v… vốn dĩ tôi chỉ muốn anh có thể được vui vẻ và thoải mái tận hưởng dịch vụ của khách sạn.
Ấn đường Cố Lăng Phong vô thức cau lại, lần đầu của cô gái kia vậy mà hắn dám nói vậy sao?
Nhìn sắc mặt của Cố Lăng Phong biến động, Âu Thế Bảo cười trong âm thầm rồi tiếp tục cất lời:
- Cô gái xinh đẹp đó thực ra là người mà tôi dụng tâm sắp xếp cho anh, trước đây đối tác của ba tôi trải nghiệm dịch vụ của khách sạn cũng là tôi muốn mọi người được tận hưởng thoải mái chứ không hề có ý gì khác!
- Vậy anh Âu còn đặc biệt dụng tâm quay lại cả clip?
Bị nói trúng tim đen, Âu Thế Bảo thoáng chốc giật mình rồi rất nhanh lấy lại bình tĩnh, hắn nhìn anh đầy bất đắc dĩ rồi cất tiếng.
- Thực ra… tôi không muốn nói với anh vì dù sao cũng là con gái, chắc anh Cố cũng biết tầm ảnh hưởng và độ nổi tiếng của anh ở thành phố H này mà, cô gái đó cũng không phải ngoại lệ, cô ta ngưỡng mộ anh đã lâu, muốn nhờ tôi giúp đỡ để có thể làm hài lòng anh. Có phải sau khi xong chuyện cô ta khóc lóc rất thảm thương đúng không? Cũng phải thôi bởi nếu làm vậy sẽ khiến anh áy náy, cô ta cũng dễ dàng đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-la-gi-sao-anh-lai-khoc-/3576938/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.