Đoán xem tôi định làm gì?
......
Theo lý mà nói, người được thăng lên chức hành chính như Minh Lạp sẽ không cần làm việc trên xe cứu thương nữa, nhưng Minh Lạp vẫn không rời bỏ công việc của một bác sĩ cấp cứu, như thể công việc này đã trở thành một phần không thể tách rời trong cuộc đời cô.
Thỉnh thoảng sẽ có vài lần Ôn Dương gặp Minh Lạp trong giờ làm việc.
Vì trong khu tuần tra này không chỉ có mỗi đội cấp cứu của Giản Mộc Tư, Lưu Dịch và Trần Phi.
Cách đây không lâu, cũng vì kế hoạch điều chỉnh nhân lực của đơn vị nên Minh Lạp được chuyển công tác trở lại khu vực gần Trung tâm Cấp cứu.
Trước khi gia nhập đội tuần tra, Ôn Dương đã từng tiếp xúc với Minh Lạp một lần.
Lần đó là khi bà ngoại của Ôn Dương ra ngoài tiểu khu đi dạo, bà đã bị một chiếc SUV rẽ vào tiểu khu đâm nhẹ vào chân.
An ninh tiểu khu đã giúp gọi 120, lúc đó đội cấp cứu lái xe đến hiện trường cũng chính là đội cấp cứu của Minh Lạp.
Được nhân viên nhà đất thông báo, Ôn Dương chóng đến bệnh viện trước xe cứu thương, tại đây nàng đã gặp mặt trực tiếp với đội cấp cứu.
Cũng vì hồi đó Minh Lạp tận tâm dặn dò nàng một số điều cần chú ý khi chăm sóc người già bị ngã, cho nên Ôn Dương rất có ấn tượng với Minh Lạp.
Sau này đến đội tuần tra, Ôn Dương càng có nhiều cơ hội dùng bữa trong căng tin đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097189/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.