Điều ta không giỏi và thứ mà ta sợ
......
Các rạp chiếu phim ngày nay hầu như đều phụ thuộc vào trung tâm mua sắm, đa số đều có khu trò chơi điện tử cùng tầng với rạp chiếu.
Hẹn nhau đi xem phim, bốn người lại phải quyết định về thời gian xem.
Cân nhắc về thời gian ngủ bù của cảnh sát Ôn Dương dưỡng sinh, bốn người chọn mua vé xem phim vào buổi chiều đêm Giáng sinh.
Những người đến trước giờ chiếu phim mấy chục phút vốn định xếp hàng mua trà sữa, nhưng vừa quay đi đã lập tức bị âm thanh từ khu trò chơi điện tử thu hút.
Ban đầu, là Trần Phi và Trương Lộ Chi.
Ôn Dương rất xịt mũi khinh bỉ hai cậu bé to xác vừa nhìn thấy khu trò chơi đã không nhúc nhích được nữa này.
Thậm chí nàng còn phàn nàn với Giản Mộc Tư:
"Đó chính là sự ấu trĩ của các chàng trai nhỏ tuổi! Giản Mộc Tư! Sau này chị đừng tìm những người đàn ông ít tuổi hơn, bọn họ có thể bỏ rơi chị bất cứ lúc nào vì những thứ khác bên cạnh."
Vừa chưa dứt lời được bao lâu, người vừa lấy xong vé xem phim trước máy bán vé đã bị máy gắp thú bông bên cạnh hấp dẫn.
Ôn Dương đi thẳng đến hàng ba chiếc máy gắp thú đặt cạnh nhau, mắt dán chặt vào những con thú bông xếp thành hàng bên trong tấm chắn thủy tinh...
Muốn!
Giản Mộc Tư thấy vậy chỉ muốn cười.
Là ai ban nãy còn chê sự ấu trĩ của những chàng trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-khong-can-lai-co-don/3097187/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.