"Chắc em bắt ngờ lắm, khi biết người đến là tôi nhỉ!"
Vương Ngữ Yên hai tay đang vào nhau, đôi mắt như thú hoang nhìn chăm chú vào người đối diện. Trong đôi mắt màu hổ phách của cô đang phản chiếu lại hình dáng người ngồi đối diện mình lúc này.
Mái tóc màu trắng ống mượt mà uốn lượn. Phía sau Hạ Nguyệt chính là ánh sáng lập loè của những ánh đèn mờ trong phòng. Khiến Vương Ngữ Yên ngồi đối diện có ảo giác rằng đã thấy Hạ Nguyệt đang phát sáng.
Hạ Nguyệt mở to đôi mắt tròn nhìn về Vương Ngữ Yên. Đôi mắt cô xinh đẹp càn làm tô điểm cho khuôn mặt nhỏ nhắn lại yêu kì của mình.
Trên chiếc bàn ăn dành cho hai người. Trên bàn là hai cái đĩa được đặt ở trước mặt cả hai. Giữa bàn là cây đèn cầy mà đáng ra chỉ có trong mấy khung cảnh lãng mạn.
Nhưng khác với bầu không khí lãng mạn đang được căn phòng cố được tạo ra. Thì không khí của cả hai lúc này có chút kì quái.
Trên nét mặt nhỏ nhắn của Hạ Nguyệt. Dường như đã chẳng còn có thể nhìn thấy nét sợ hãi từ khi bước vào. Mà thay vào đó là vẻ mặt trầm lặng của cô. Vào dùng đôi mắt xanh nhạt tràn đầy cảnh giác nhìn chi.
Hạ Nguyệt không rõ ánh mắt Vương Ngữ Yên nhìn mình là gì. Nhưng chính cô lại bị ánh mắt đó làm cho lúng túng, chỉ có thể nhắm chặt mắt mình. Cô cắn chặt môi mình, cơn đau khiến cô thanh tỉnh mà quay lại vấn đề hiện tại.
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3678916/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.