Hạ Nguyệt đưa ánh mắt nghiên túc đáp: "Em không đùa."
Hội trường bị câu nói của Hạ Nguyệt làm cho câm lặng.
Sau khi mọi người tập chung đầy đủ, thì lúc này Tề Lăng mới ra lệnh bắt đầu lên trực thăng, tiến đến nơi quay trực tiếp.
Thế mà Dương Trạch sau khi bị mắng vẫn còn rất vui vẻ. Tần Hoài nhìn thấy cũng Dương Trạch quá mức lạc quan cũng phải đem lòng thâm mộ
Cả hai người Dương Trạch và Tần Hoài có cả Vĩnh Hạo đặt xếp ngồi cùng nhau trên chiếc trực thăng.
Và cũng tranh thủ lúc này, Dương Trạch ra sức giới thiệu về mình.
Vốn Vĩnh Hạo cũng là người nghĩa khí, nên cả 3 nói chuyện rất hợp. Cho đến khi Tề Lăng cùng dàn nhân viên bước lên.
Cái miệng không ngừng của Dương Trạch đột nhiên im bật.
Tề Lăng liếc mắt nhìn Dương Trạch một cái thật lâu.
Dương Trạch vẻ mặt đổ mồ thôi, tay đưa lên miệng ra dấu kéo khóa miệng.
Tề Lăng gật đầu tỏ ý hài lòng rồi quay đi.
Tần Hoài và Vĩnh Hạo nhìn Dương Trạch như vậy vừa thấy thương vừa buồn cười.
Vì khách mời và cameraman nên chẳng phải mắc hai chiếc trực thăng mới đủ chở cho tất cả mọi người.
Hạ Nguyệt bên này vừa lên trực thăng. Trên chiếc trực thăng cô lên đã có Tạ Giai Cẩn và Giản Nhuế đã ở trên từ trước.
Hạ Nguyệt vừa ngồi xuống ghế, cô lưu loát gài dây an toàn cho mình, còn hai chú mèo, một thì cô ôm vào lòng. Một thì ở trên vai cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649664/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.