Thích ăn dưa: Không thể trách hai đội khác, đội xanh quá ao trình.
Bàn tính: Đội xanh là nhất!!! Hạ Dương là nhất!!! Vương Ngữ Yên là nhất!!!
Tề Lăng, ông đưa ra một ống tre, bên trong lại là những thẻ tre trên đầu tre lại có một tờ giấy, được dán lại bằng keo hai mặt.
Vì đội xanh toàn thắng, nên Hạ Nguyệt và Vương Ngữ Yên mỗi người bóc một thanh tre xem như là hai trận thắng.
Bên cạnh là một nhân viên khác cẩm theo một ống tre khác. Ống tre có chút khác, trên thành ống tre còn có chữ, rơi vào trong mắt Hạ Nguyệt, có nhìn ra được một chữ phạt ở trên miệng ống.
Mà người đứng ra bóc thẻ lại là Vĩnh Hạo.
Cả 3 cùng lúc mở ra.
Hạ Nguyệt mở ra miếng giấy nhỏ. Nhìn thấy chữ bên trong chính là... Cho phép dụng một vụ cụ đổi bất kì
Vương Ngữ Yên mở ra, bên trong chính là... Được thêm 1 giờ.
Mà Vĩnh Hạo ra lại là... Mất 30 phút.
Tề Lăng... Ông thật sự bất lực khi nhìn thấy Vương Ngữ Yên bóc trúng tấm thẻ mà ông không muốn thấy nhất. Vì sao ư.. Đương nhiên là vì nó khiến ông phải tăng căng thêm giờ, chỉ mong cô không dùng nó.
Nhưng rất nhanh ông đã lấy lại sự bình tĩnh mà công bố.
"Đội xanh bóc trúng thẻ thêm vật dụng bất kì, đội xanh bóc trúng thẻ thêm 1 giờ, đội vàng bóc trúng thẻ mất 30 phút."
Vĩnh Hạo một bên cầm tấm thẻ mà mê man gọi: "Chờ một chút!"
Tề Lăng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649467/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.