Thật sự là nhịn không được Vĩnh Hạo lên tiếng: "Hạ Nguyệt, không phải con gái cần giảm cân sao? Ăn nhiều như thế sẽ không sao chứ."
Hạ Nguyệt ngừng lại cái muỗng trên tay, cô quay đầu nhìn lại, nghiên đầu một chút đáp: "Ừm thể chất gia đình tôi khá đặt biệt, đại khái chính là ăn nhiều không béo."
Nghe Hạ Nguyệt không chút để ý đáp lời, nhưng lại gây ra sát thương cực lớn.
Hạ Nguyệt cũng mặc kệ Vĩnh Hạo mà tiếp tục ăn, dù sao là Vương Ngữ Yên đổi cho cô rất nhiều đồ ăn. Nếu ăn không hết chính là uỗng phí, nên mỗi món cô điều ăn hết.
Mà lời cô quả thật là không sai, vì từ mẹ đến Hạ Dương điều là một bộ ăn bao nhiêu cũng không mập, nhưng cô lại đặt biệt hơn chút.
Dù cho cơ thể cô nhỏ nhắn vào yếu ớt, thì cô có một khả năng là kiểm soát căn nặng của mình.
Đương nhiên không phải dạng bảo muốn ốm là ốm ngây, mỗi một lần kiểm soát cô phải mất 7 ngày.
Cần tăng cân thì không sao, nhưng mỗi lần muốn xuống cân tinh thần cô điều sẽ rất mệt.
Dù cho hai đội vàng đỏ có muốn nhịn để tích điểm, thì số điểm của cả hai vẫn là thua đội xanh tận 10 điểm.
Cơ bản họ chịu nhịn để tích điểm chỉ vì vòng thi cuối.
Tế Lăng là một đạo diễn về các tiết mục, và những người được mời đến ít nhiều gì cũng đã xem các tiếc mục trước.
Trong tất cả các nhiệm vụ từ các tiết mục trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-thien-tai-tro-ve-nao-loan-ca-gioi/3649468/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.