Một lúc sau
Vị bác sĩ đã sơ cứu và quấn băng cẩn thận cho Tình Nhu, vết bắn sượt qua mà chảy máu đến đầm đìa vì loại đạn nhọn. Thử hỏi nếu Chu Cầu bình tĩnh nhắm bắn từ đằng sau thật chuẩn xác, vào đúng phần tim thì Tình Nhu đã chết lịm từ giây phút nào... hay cho cả bắn lệch sang phần mô thịt khác đi chăng nữa, chỉ cần loại đạn nhọn này găm vào da thịt thì đúng là nguy kịch
Tình Nhu thử nhấc nhẹ cánh tay lên liền đau tê tái, đầu nhọn của viên đạn như vết dao cứa chém ngang vào thớ thịt này. Cô cực nhọc toan xuống giường thì từ ngoài Nhâm Cảnh Thâm tức tốc chạy lên, hắn mới từ ngoài trở về, nhìn vết thương trên tay cô rồi sốt sắng đi lại ngồi cạnh, nâng niu chạm vào cánh tay, hỏi:
- Bác sĩ đã tới kịp... may...phù phù... may quá
Có vẻ chạy rất vội lại hốt hoảng nên Nhâm Cảnh Thâm thực sự nói không ra hơi hoàn chỉnh, mái tóc cũng bay khỏi nếp vuốt, ánh mắt trừng lên ban nãy dần dịu xuống. Sau cùng hắn bồn chồn đi sang khoang phòng bên, Nhâm San Viên nằm ngủ ngoan ngoãn trong cũi lớn, nam nhân cúi xuống hửi lấy mùi sữa còn phảng phất trên khuôn miệng chúm chím của con trai, bấy giờ mới ngồi gục xuống thở dài, một hơi thở phả ra đầy nhẹ nhõm
Cảnh Thâm quay trở lại bên phòng, nghiêm túc nói:
- Việc của Chu Cầu, do em toàn quyền quyết định...Tôi sẽ làm bất cứ điều gì với ông ta, chỉ cần em yêu cầu
Tình Nhu kê gối vào thành giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923792/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.