Tình Nhu bị bắn bất ngờ, viên đạn sượt qua bả vai trước mặt Nhâm San Viên, thằng bé giật mình khóc ré lên. Thử hỏi nếu cô không ôm con giữa lòng mình hay bế sang trái một chút thì phát súng không báo trước kia khéo khi đã đoạt mạng con trai cô. Máu đang rỉ bên cánh tay của nữ nhân, cô không thấy đau mà ngược lại là tê cứng hết tứ chi, vòng tay siết chặt dỗ dành San Viên, gằn lên:
- Chu Cầu... bác làm chuyện này nghĩ rằng sẽ thoát được khỏi sự truy sát của Nhâm gia sao?
Lão vẫn giương cây súng lăm lăm về phía Tình Nhu, cười lên đầy sảng khoái rồi tự tin trả lời:
- Cả Nhâm gia có bàng hoàng khi tao giết mày nhưng sâu xa sẽ không ai có thể phản đối lại hành động này của tao... Tao đã bán ít thông tin mật của Nhâm thị cho bọn mafia ở Tây Ban Nha, tất cả thông tin giao dịch đều ngụy tạo dưới cái tên Milinka Stojanvic. Lô hàng vừa rồi của thằng Thâm xuất sang đó đã mất trắng, Nhâm thị đang nháo nhào điều tra vì tổn thất quá lớn... Sắp tới đây thôi, chỉ cần tao bảo bọn mafia kia công bố vài bí mật trong tập tài liệu đó thì Nhâm gia sẽ suy kiệt đến khốn cùng...
Tình Nhu từ từ hiểu ra, tức mình không thể đi lại lên cước tên già mất nết này, nhăn mày:
- Tại sao phải làm thế? Không phải bác luôn muốn tận lực cho Nhâm gia sao?
Chu Cầu dường như tính toán kĩ lưỡng, cười càng ngày càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923791/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.