Chương trước
Chương sau
Cũng lâu
Thời gian trôi qua lâu sau
Đám cưới đã tổ chức xong, bấy giờ vợ chồng Cảnh Thâm vẫn ở lại biệt phủ Nhâm gia để San Viên được ở gần ông bà bớt buồn. Tình Nhu từ bên phòng mẹ Diệm Thanh trở về, cô nằm ườn trên giường thở dài, Cảnh Thâm mới tắm xong, mặc đồ từ trong phòng bên rồi bước ra, hỏi:
- Sao lại mệt mỏi thế?
Cô lười nhác trả lời:
- San Viên nghịch quá, 3 tuổi... haiz... tuổi hiếu động, nó bày trận nên mẹ với em phải chơi cùng
Nhâm Cảnh Thâm nghe vậy liền vui vẻ, rảo chân nhanh lại phía cô, cười:
- Tốt, con trai chúng ta xem ra rất chí khí, 3 tuổi đã bày trận thì sau này kiểu gì cũng nối nghiệp rạng danh Nhâm gia
Tình Nhu bắt đầu tâm sự:
- Tuổi này thằng bé cũng trái tính hơn, biết có ông bà chiều nên dạo này hay chống em lắm... đêm nào cũng ngủ với ông bà chắc chỉ có họ chịu được
Nhâm Cảnh Thâm ngẫm nghị gì đó rồi tiến lại nằm áp mình lên cơ thể Tình Nhu, bắt đầu thủ thỉ:
- Vậy thì... sinh một đứa con nữa, đứa nhỏ sinh ra sẽ ngoan ngoãn mà San Viên có em khéo khi lại ra dáng làm anh hơn, hửm... tiểu yêu tinh?
Tình Nhu nghe tới cụm từ này biết ngay ý đồ của Nhâm Cảnh Thâm, toan quay sang sỉ vả vào tên biến thái này một hồi thì bắt gặp ngay khuôn mặt đáng thương của nam nhân. Đã lâu rồi Tình Nhu không cho phép hắn động vào mình, Cảnh Thâm sợ làm phật ý cô nên cũng nhẫn nhục nghe theo, có hôm bí bách quá đêm lại mò vào vệ sinh hay thậm chí vật vờ tỉnh qua thư phòng làm việc. Mùi thơm từ cơ thể Tình Nhu tỏa ra như thứ dục hương lôi cuốn Cảnh Thâm, chỉ tiếc là hắn gây lỗi với cô trước nên hành động gì cũng ý tứ, sợ vợ nhỏ phật ý. Hai người cưới nhau rồi, đêm tân hôn cũng chỉ ôm chặt nhau ngủ, thử hỏi sức đàn ông nào chịu nổi
Cô ngẫm nghĩ lại một hồi rồi đành thở dài, quay sang ôm ấp Cảnh Thâm vào lòng, nói rộng hai cúc áo để mập mờ khoang ng*c của mình. Nam nhân bất ngờ trước hành động này, tự dưng được cô dâng hiến liền cảm động không thôi, ngay tức khắc rúc mặt vào hít hà như tên nghiện thiếu thuốc đã lâu. Tình Nhu đan tay vào tóc chồng mình, nói nhỏ:
- Thôi được... cũng lâu rồi... hmm, nhưng... nhưng không có con nhé. Em chưa muốn có thêm...1
Nghe vậy thôi Nhâm Cảnh Thâm liền bật dậy hùng hổ, cơ thể cường tráng nhanh chóng thồ lộ ra như con thú dữ chế ngự miếng mồi dưới thân, hành động dứt khoát và cường bạo quá khiến Tình Nhu bỗng sợ sệt. Cô lắp bắp:
- Anh... từ từ... từ từ mà
Nhâm Cảnh Thâm nằm áp xuống hôn khắp khuôn mặt mịn màng của vợ mình, xúc động:
- Vợ nhỏ, em biết... anh đã đợi lâu lắm rồi không? Anh còn tưởng mình mất đi chức năng làm chồng rồi chứ?
Bộ đồ ngủ rách tả tơi trong giây lát, ánh trăng từ ngoài hất vào chiếu sáng khuôn mặt Cảnh Thâm, hắn cười là thế nhưng thoát y ra Tình Nhu lại sinh sự hối hận. Là do quá lâu không tiếp xúc gần gũi hay thứ kia được kích thích trướng to mà kích thước của tiểu đệ đáng quan ngại như vậy? Cảnh Thâm như nhìn ra vẻ rối bời của cô, ngay lập tức trầm mặc:
- Tất thảy mọi thứ của tôi đều nhớ em, nhớ từ ngoài vào sâu tận trong... nơi ấy có vậy không?
Vừa hỏi ngón tay Nhâm Cảnh Thâm vừa chạm xuống huy*t mật nhỏ nhắn ấy, cảm giác ẩm ướt bao phủ lên đầu ngón tay thật không gì tuyệt hảo bằng. Hắn ấn mạnh vào đúng vị trí của hạt ngọc hồng khiến cơ thể vợ nhỏ nảy bật lên, dường như xa cách lâu khiến cô mẫn cảm tuyệt đối, liền thủ thỉ:
- Ách... đừng... đừng ấn.. nó...um..hm...
Lời nói toát ra với những từ ngữ rời rạc, Tình Nhu dù có thay đổi tính cách trở nên mạnh mẽ hơn hay vẻ ngoài có đằm thắm hơn thì dáng vẻ của cô khi trên giường vẫn vậy, từ năm 18 đến 23 vẫn thảm hại dưới ma lực của Nhâm Cảnh Thâm. Hắn nắm chắc mọi điểm ngọt ngào nhạy cảm trên cơ thể này như thuộc lòng mọi kế sách động thủ, đầy khôn ngoan và khéo léo
Nhâm Cảnh Thâm rút tay lên, hôn vân vê vào hai mạn sườn nhỏ nhắn của vợ nhỏ, tiếng hôn từng thớ da cổ vang lên chùn chụt đầy nâng niu, đi qua bầu ng*c liền dừng lại thật lâu. Nơi này còn sữa, vậy là thỏa mãn ước nguyện trước đây của Nhâm Cảnh Thâm khi quan hệ với Tình Nhu, hắn luôn ước mong hai bánh bao lớn này sẽ tiết ra sữa ngọt
Nhâm Cảnh Thâm kê cao lưng gáy của Tình Nhu lên, đẩy hai n*m ng*c dâng cao gần cửa miệng nam nhân rồi hắn chỉ cần ngậm chặt và mút mát dòng sữa ấy. Tình Nhu đối với hành động này liền can ngăn:
- Ah.. anh... đừng, sữa của con... anh... đồ xấu...
Nhâm Cảnh Thâm đưa ngón tay lên nhéo mạnh vào một bên ng*c khiến sữa chảy ròng xuống khoang bụng phẳng lì của Tình Nhu, vẫn thản nhiên b* mút nhiệt tình như đứa trẻ to xác, đáp:
- Phải có ba thì con mới sinh ra được... em nên lo cho tôi nhiều hơn là San Viên đấy, sữa em có cho con là nhờ tôi giúp, dĩ nhiên bây giờ tôi nên hưởng lại một chút
Dứt lời Cảnh Thâm quay sang liếm láp bên ng*c kia, liếm cả dòng sữa mới chảy xuống bụng, tưởng như mọi thứ trên cơ thể cô đều quý giá, hắn không thể bỏ phí được. Bàn tay thô rấp vẫn nhiệt tình làm việc, một tay se n*m nhỏ, một tay kích thích sâu dưới tư m*t để d*ch thủy làm ẩm nơi này, chút nữa tiến vào sẽ dễ dàng hơn
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.