Chương trước
Chương sau
Slavik được mẹ cho b* sữa rồi tắm rửa thì liền vui vẻ, thoải mái, thằng bé nằm trong chiếc khăn bông quấn chặt lộ ra khuôn mặt bầu bĩnh đang cười toe toét. Tình Nhu cũng tranh thủ tắm táp qua, thời tiết lạnh quá nên mới bước ra đã run cầm cập đến tái tê từng mô thịt. Nữ nhân tranh thủ mặc quần áo trước, đặt đứa bé nằm đó nghịch mấy món đồ chơi, lẩm bẩm:
- Quỷ tha ma bắt... quên bật điều hòa nóng là như chết cóng mất
Rồi xong nữ nhân chạy lại bên giường, bắt đầu bóp chân bóp tay cho con trai, ở bên đứa bé Tình Nhu mới thả lỏng hơn một chút, tinh thần không còn căng như dây đàn mà tận hưởng sự vui vẻ của hai mẹ con. Cô dỗ dành:
- Slavik ngoan... tắm rửa xong chúng ta lại xem cá mập con nhé... doo-doo...doo
Slavik vung tay lên không trung, đung đưa cơ thể tỏ vẻ thích thú rồi thằng bé láu cá, hỏi:
- Bác kia là ai thế mẹ... bác... không hiểu con nói, hì
Tình Nhu khẽ đơ lại, mặc quần áo ấm lại cho đứa trẻ, từ từ giải thích:
- Slavik hãy nói bằng tiếng Trung, đó là ba con... ba không biết tiếng Serbia
Nhâm Cảnh Thâm khẽ đứng ngoài cửa, có nghe ngóng cũng không hiểu vì hai mẹ con nữ nhân đang giao tiếp bằng tiếng Serbia, rất nhanh, rất thành thạo. Nam nhân cảm thấy bất lực, khẽ quay sang hỏi:
- Con mẹ nó... cậu dịch ra tiếng Trung cho tôi đi
Khuất Bá cũng đứng khép nép bên cạnh, Cảnh Thâm không hiểu thì người ít học hành như Khuất Bá sao hiểu đây. Anh ta lập cập:
- Ngài Thâm... tôi... tôi... hai người họ có phải đang... hát rap không? Họ... nói nhanh quá
Nhâm Cảnh Thâm chống nạnh thở dài, hắn thắc mắc:
- Rồi thằng bé có biết tiếng Trung không? Khéo khi tôi nói một đằng nó hiểu một nẻo mất
Mãi lúc sau Tình Nhu cùng Slavik mới ra ngoài, thằng bé hiếu động chạy nhảy xung quanh, không còn lạ lẫm như hồi sáng mà chuyển sang gần gũi Cảnh Thâm hơn. Nó chủ động chạy tới lấy điều khiển tv vòi nam nhân bật nhạc hoạt hình sáng nay, cái miệng ban sáng bập bẹ tiếng Trung thì bây giờ leo lẻo:
- Ba... bật hoạt hình cá mập... con cá mập nhảy có màu xanh... ba bật đi
Nhâm Cảnh Thâm đứng sững tại đó, như không tin vào tai mình. Thằng bé không những nói tiếng Trung thật sõi mà còn thoải mái gọi hắn một tiếng ba đầy thân tình. Slavik còn đu lên chân Cảnh Thâm, nó ôm chặt lấy gấu quần nam nhân rồi cười toe toét, thằng bé biết rõ Tình Nhu sẽ không dễ gì chiều chuộng cho xem tv nhiều nên đã rất khôn ranh khi quay sang phía ba
Tình Nhu nghe tiếng con cười quay ra thấy Nhâm Cảnh Thâm đã xúc động đến độ không cử động nổi, ánh mắt hắn nhìn xuống con chằm chằm, vóc dáng cao lớn trông xuống con trai mình như một thiên thần nhỏ đang an ủi tâm tình rối loạn của hắn. Nữ nhân bèn đánh tiếng:
- Cảnh Thâm, con nhờ anh bật hoạt hình cho nó đấy
Hắn như bừng tỉnh lại, cử chỉ liền rối bời như tên ngốc, lắp bắp:
- Ờ... ờ tôi bật ngay... bật ngay
Trong căn phòng khách nhỏ có tiếng lò sưởi củi đang cháy bập bùng nhẹ, tiếng cười của Slavik cùng tiếng hoạt hình sôi động; mùi thơm từ soup bí ngô thêm cả sữa socola nóng... mọi thứ đều lan tỏa sự ấm áp vô cùng bình dị mặc cho ngoài trời lại nổi lên cơn bão. Tình Nhu lủi thủi trong bếp, Cảnh Thâm sau cùng vật vờ đi lại, hỏi:
- Ở bên này... mọi người hay ăn các món này sao?
Tình Nhu khuôn mặt không biểu cảm, cô vẫn tập trung thái chút hành, nhàn nhạt đáp cho có:
- Ừ, vì lạnh nên ăn sẽ ngon, ấm bụng...
Nhâm Cảnh Thâm vò đầu cố nghĩ chuyện để xóa tan bầu không khí gượng gạo giữa hai người, hắn nhìn ra Slavik đang lắc lắc cái mông tròn để nhảy múa theo con cá mập, khẽ khen:
- Thằng bé đáng yêu thật, và giỏi nữa... biết cả tiếng Serbia lẫn tiếng Trung
Nữ nhân cười khẩy, cạnh khóe:
- Vậy à? Vậy mà sáng nay... ha, anh đã suýt gi*t chết con mình đấy
Nhâm Cảnh Thâm bị nhắc lại chuyện này liền chột dạ, hắn trở nên trầm ngâm hơn, ánh mắt đìu hiu nhìn qua con trai rồi khẽ liếc sang Tình Nhu, ý cầu:
- Tình Nhu, xin lỗi em vì chuyện sáng nay... Cả em và con, tôi quá nóng rồi. Nhưng đây sẽ là lần cuối cùng... sẽ...
Tình Nhu chán ngấy mấy lời nói này, xua đuổi:
- Anh ra ngoài đi, đứng đây vướng em làm việc
Trong bữa ăn cũng vậy, Slavik ngồi ăn ngoan ngoãn, có thêm người mới nên thằng bé thích thú hơn, chủ động nói chuyện luyến thắng không ngừng, có vẻ thích quấy lấy nam nhân rồi cũng liên tục gọi:
- Ba... ba... hì hì
Tình Nhu nhìn con vui vẻ như vậy thì tâm trạng cũng tốt lên, cuối cùng trước mặt Cảnh Thâm cũng cười lên một cái thật tươi. Khuôn mặt nữ nhân sau hơn 2 năm qua vẫn không thay đổi nhiều, có khi đường nét còn hài hòa và cân đối hơn nhiều, khả ái và an yên hơn. Mái tóc dài xoăn nhẹ trước đây thì bây giờ chỉ ngắn tới ngang vai, uốn đuôi một chút phía cuối là đã rạng rỡ lắm rồi. Cơ thể vẫn vậy, nhưng có câu nói quen thuộc “Gái một con trông mòn con mắt”... Nhâm Cảnh Thâm ngẫm nghĩ rồi công nhận điều này là đúng, một phần do hơn 2 năm không gặp nhưng Tình Nhu thực sự luôn đốn gục hắn mọi lúc mọi nơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.