Tối đến
Tình Nhu theo thói quen lại cho sang dỗ Slavik đi ngủ, từ chiều tới giờ cô hết sức kiệm lời với Cảnh Thâm, không có chuyện gì là không hé răng nửa lời. Hắn đi đâu, làm gì hay có gì hỏi thì nữ nhân cũng chỉ đáp trả hời hợt cho có. Kể ra Nhâm Cảnh Thâm cũng mặt dày đi, vậy mà không biết ngại, vẫn hết sức kiên nhẫn để "kiếm chuyện làm quà".
Tình Nhu xong xuôi thì trở về phòng mình tắm rửa qua, thời tiết lạnh cắt da cắt thịt đúng phải cần nước nóng và điều hòa sưởi nếu không sớm đã đổ bệnh. Nhâm Cảnh Thâm vật vờ ngoài phòng thì chỉ đi lại chung quanh, khác hẳn với vẻ sáng nay hung dữ và cường bạo bao nhiêu thì hiện tại trông ngu ngốc và nhún mình biết bao.
Thấy Tình Nhu đã tắm rửa xong, nam nhân lại sấn sổ chạy lại hỏi:
- Tình Nhu... Tôi cũng muốn đi tắm
Cô dè dặt đứng xa ra một chút, sợ rằng tên biến thái trước mặt mình lại có ý đồ gì đó nên đành trả lời:
- Anh... Anh vào đi
Nhâm Cảnh Thâm y hệt chú cún ngoan, câu trả lời nhẹ nhàng ấy cũng khiến thâm tâm hắn vui vẻ đón nhận. Mọi hành động đều cố gắng để làm hòa và gần gũi Tình Nhu hơn. Cô ngồi trên giường, vừa bôi kem dưỡng ẩm vừa thỉnh thoảng liếc nhìn về cửa phòng tắm, trăn trở:
- Tên này lại giở trò gì đây?
Nữ nhân nghiêm túc suy nghĩ về lời đề nghị ban chiều, rồi sớm thôi sẽ phải về lại Thượng Hải, cô đã nói rằng mình không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nho-mau-lai-day/923787/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.