Edit: Sơ Nguyên
Beta: Sơ Nặc
_____________________________
Hạ Tư Vũ vẫn còn tiếp tục, cô ta chỉ vào Y Y trong lòng ngực của Mục Vân Chu lớn tiếng nói,“ Em tốt hơn bạn ấy, sức khỏe em tốt, học tập tốt, giáo viên đều khen em, Y Y bạn ấy cũng chưa từng đọc qua sách, còn có, còn có... Anh trai, anh đừng bị bạn ấy lừa, bạn ấy giỏi nhất là gạt người, luôn lấy đồ ăn lừa người khác cùng chơi với bạn ấy, còn khi dễ người ta tới khóc, bạn ấy không phải một đứa bé ngoan."
Y Y liếc miệng, rõ ràng là những đứa bé kia đoạt đồ của cô, không đoạt được liền khóc, sao có thể liên quan đến cô, cuối cùng vì dập tắt náo động, cô còn đem đồ ăn vặt đều chia ra.
Mục Vân Chu không để ý tới Hạ Tư Vũ, nhìn về phía viện trưởng, “Đây là lương thiện đáng yêu, ngoan ngoãn hiểu chuyện mà ngài nói?”
Viện trưởng:……
Bà cũng không nghĩ tới sẽ như vậy, đứa nhỏ Tư Vũ này ngày thường không phải như thế.
Viện trưởng muốn vì đứa bé giải thích vài câu, Mục Vân Chu lại không tính toán cho bà cơ hội giải thích.
“Cần quấy, lật ngược phải trái, hoàn toàn không cảm thấy chính mình không đúng, đây mới là đáng sợ nhất, ở lại đi.” Mục Vân Chu gật gật đầu, ôm đứa bé cùng Mục Vân Phong đi càng lúc càng xa.
Tư Vũ còn muốn tiếp tục dây dưa bị chặt chẽ giữ chặt, không cho cô ta một chút cơ hội tránh thoát, chỉ cần người lớn không cố ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nha-toi-sieu-cap-ngot/2483374/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.