Edit by Sơ Nặc
___________________________
Y Y không lập tức đặt tay vào lòng bàn tay của Mục Vân Chu, mà là lần đầu tiên nghiêm túc cần thận đánh giá hai anh em.
Cô cùng người khác đánh giá không giống nhau, người khác đều xem khí chất bên ngoài, thậm chí ăn mặc, thứ cô đánh giá lại là khí công, là loại khí chỉ thuộc về riêng một người.
Khí công trên người hai người trước mắt đều thuần túy thanh khiết.
Là người tốt không sai.
Cô đem tay nhỏ đặt ở lòng bàn tay Mục Vân Chu.
"Ngày tháng về sau, mong được giúp đỡ." Khuôn mặt nhỏ một mảnh nghiêm túc.
Nhìn tiểu đại nhân nghiêm túc, Mục Vân Chu một trận ý cười.
"Cùng nhau chiếu cố."
Mục Vân Phong nghẹn miệng," Được rồi a, về thôi, mẹ còn chờ ở nhà."
Mục Vân Chu nắm tay Y Y chuẩn bị rời đi.
Hạ Tư Vũ thấy một màn như vậy, không dám tin mà trừng mắt, đến khóc cũng quên mất.
Mẹ viện trưởng nói hai anh trai xinh đẹp này không phải người tới đón cô ta, nhưng cô ta không tin, mẹ viện trưởng lừa cô ta, cô ta biết nhận nuôi cô ta chính là người Mục gia, hai anh trai này là người của Mục gia!
Dì cả phó viện trưởng đã sớm nói qua sau này cô ta chính là tiểu công chúa Mục gia, có phòng lớn nhất, có váy đẹp nhất, có tiền tiêu vặt, muốn cái gì liền mua cái đó, cô ta sẽ không bao giờ bị chê cười là cô nhi.
Rõ ràng nói hôm nay đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-gai-nha-toi-sieu-cap-ngot/2483372/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.