*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chấm định vị nhỏ bởi vì tàu khởi hành mà cách càng lúc càng xa nhau.
Tựa như đem nỗi nhớ của Hàng Tuyên càng kéo dài.
Rõ ràng, chỉ mới xa nhau có một tiếng đồng hồ thôi.
Hàng Tuyên lấy quyển sách trong túi ra, quyết định phân tán lực chú ý một chút.
Tình cờ dựa vào cửa sổ, ánh mặt trời chiếu xuống, phảng phất như đang trở lại ngồi ở thư viện.
Đột nhiên có một tiếng “A”, người phụ nữ ngồi đối diện ánh mắt sáng ngời nhìn Hàng Tuyên.
“Bạn học này, con cũng học cấp ba sao?”
Hàng Tuyên có chút co quắp nhấp nhấp môi, “Dạ… Đã học.”
Người phụ nữ hiển nhiên không quan tâm, bà chỉ thấy bìa quyển sách trên tay Hàng Tuyên.
《 Tính toán hình học không gian cổ điển — Phiên bản giáo dục cấp bậc Trung học phổ thông 》.
Người phụ nữ xoa xoa mái tóc của cô gái bên cạnh, “Con gái dì, năm nay học lớp 11.”
Từ lúc lên xe, Hàng Tuyên hoàn toàn chìm đắm trong thế giới của riêng mình, ở đó chỉ toàn là Trì Uyên.
Mặc dù thấy được cô gái đang xếp bài tập lên bàn nhỏ với vẻ mặt không vui lắm, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng cậu ôm điện thoại xem lại lịch sử trò chuyện với Trì Uyên.
Mẹ của cô gái nói, “Nhìn con bé, môn toán học không tốt, dì dạy thế nào cũng không được.”
Cô gái đỏ mặt, nhỏ giọng oán trách, “Mẹ, đừng nói nữa.”
Hàng Tuyên hiểu ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-em-la-cua-anh/1348082/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.