"Còn ra thể thống gì nữa không?"
Hai người đang đùa giỡn trên giường thì bỗng nhiên nghe một giọng nói quen thuộc vang lên. Hi Văn và Đàm Gia Tường giật mình ngước nhìn, thấy ông Đàm đang đứng ở ngay cửa. Khác với vẻ mặt thờ ơ của anh, cô sợ đến mức mặt mũi tái mép mà đẩy nhẹ anh ra xa rồi ngồi ngay ngắn lại. Ông liếc nhìn cô một cái rồi nhìn sang anh, quay lưng lại nói.
"Ra ngoài nói chuyện một lát."
Đàm Gia Tường ngồi dậy rồi đứng lên rời khỏi giường chỉnh lại cổ áo, cô vẫn ngồi đó nhìn theo bóng anh. Trong lòng cô bây giờ, dường như có một thứ cảm giác rất khác khi đối diện với ông Đàm. Nó không chỉ là cảm thấy khó gần như lúc đầu bước chân vào nhà này, mà còn là những lo lắng về mối quan hệ giữa cô và anh. Suy nghĩ ấy vừa thoáng qua, anh đi đến cửa đã quay đầu lại nhìn cô, vẫy tay.
"Lại đây."
Hi Văn ngoan ngoãn xuống giường, mang dép lê rồi bước đến. Cô mặc một chiếc áo bông rộng ấm áp, hệt như một chú thỏ con có bộ lông mềm mại mà dày cộm. Đứng trước mặt Đàm Gia Tường, cô ngước lên rồi đảo tròng mắt nhìn anh, đợi xem anh muốn nói gì. Chỉ thấy anh đưa tay lên, những ngón tay thon dài chạm vào tóc cô, lướt qua da mặt, vén nó ra sau vành tai.
"Đợi tôi."
Cô không hiểu nghĩa của câu nói này lắm, vì nó khiến cô thấy trước mắt mênh mông mịt mù. Không rõ đợi ở đây là đang đợi anh làm chuyện gì. Nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-den-la-de-yeu-anh/1843650/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.