Hi Văn kinh ngạc, nhìn ông ấy rồi lại nhìn sang anh. Người đáng trách là Hải Hào, người nên nhận sai cũng là anh ta. Nhưng đến cuối cùng, người đứng ra gánh vác trách nhiệm lại là cha của anh ta, một người đàn ông đã lớn tuổi, không thể chịu nhiều kích động. Cô làm sao có thể đứng yên mà nhìn. Tuy trong lòng vẫn còn oán trách, vì hành động thô bạo đến mức kinh tởm của anh ta, nhưng cha anh ta không có tội.
Ông ấy nhìn cô, rồi lại cúi đầu xuống. Lúc hai đầu gối vừa khụy xuống muốn quỳ, cô đã vội vàng chạy đến giữ hai cánh tay ông lại.
"Không cần đâu."
Đàm Gia Tường đứng ở sau lưng cô ngạc nhiên, nhưng anh không lên tiếng hỏi mà chỉ im lặng quan sát. Hi Văn đỡ ông đứng thẳng lưng lại rồi buông lỏng tay. Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng cô cũng chẳng vui vẻ gì cả. Nếu như người đang đứng trước mặt cô bây giờ là Hải Hào, cô nhất định sẽ đứng đó nhìn anh ta quỳ xuống, thậm chí là đánh anh ta. Nếu như vì chuyện ở họp đêm lần trước mà anh ta đến tìm cô rồi hành sự lỗ mãng, vậy thì đều nhắm vào Đàm Gia Tường là chính.
Cô ghét anh ta, nhưng cũng không muốn mẹ anh ta chết không được nhắm mắt.
"Cứ bãi nại đi. Tôi không truy cứu nữa."
Đàm Gia Tường không đứng im lặng được nữa, anh bước đến gạt cô sang một bên, nhìn vẻ mặt vừa tươi cười của cha Hải Hào càng khiến anh thêm khó chịu.
"Không được. Tôi không cho phép."
"Người bị hại là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-den-la-de-yeu-anh/1843646/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.