" Tiểu Linh ngoan ngồi đây đợi mẹ một chút mẹ sẽ về ngay" bà nhìn cô cười cười nhưng vẻ mặt lại tỏ ra chán ghét.
" Tiểu Linh sẽ đợi mẹ về thổi nến ạ." cô bé ngây thơ nhìn mẹ cười toe toét.
Bà nhìn cô một lúc rồi bước thẳng ra khỏi công viên, leo lên chiếc xe xế hộp đắt đỏ
" Nghe lời tôi làm sớm có phải tốt hơn không?" người đàn ông ngồi ghêa lái, tay cầm điếu thuốc vừa nhả khói vừa nói.
" Mau chạy xe nhanh lên" bà bực dọc nhìn tên đàn ông kia.
Chính vì lòng tham vinh hoa phú quý mà bà đã bỏ cô ở lại mà chạy theo hư vinh. Cô chính là kêt quả của bà và tên đàn ông lạ mặt ở quán bar vào 5 năm trước. Bà luôn ghét bỏ cô, cho tới khi tìm được người đàn ông khác bà nhẫn tâm vứt đứa nhỏ đáng thương ấy ở công viên một mình.
Chiếc xe lên ga lao nhanh ra ngoài đường lớn.
Tiểu Linh ngồi chờ mãi không thấy mẹ về, tuy chỉ mới 5 tuổi nhưng cô lại có những suy nghĩ của người trưởng thành.
Cô biết mẹ không thích mình nhưng cô lại rất yêu thương mẹ. Nửa tiếng trôi qua, bảo vệ của khu công viên đi tuần tra thì thấy cô nằm trên chiếc ghế đá ngay bên cạnh chiếc bánh sinh nhật.
"Cháu bé, bố mẹ cháu đâu mà cháu lại ở đây một mình. Chú dẫn cháu đi tìm bố mẹ nha": chú bảo vệ tốt bụng lên tiếng.
" Mẹ cháu bảo ở đây đợi mẹ cháu sẽ quay lại". Cô biết dù có ngồi ở đây bao lâu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-dam-chay/435845/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.