Lạc Thiên không muốn tiếp tục ở đây đôi co với Diễm Bích, hắn ta mặc quần áo vào rồi đạp cửa bỏ đi trong sự phẫn nộ. Sợi dây chuyền bị Diễm Bích vứt ra ngoài đã được hắn tìm và nhặt lại cho vào trong túi quần. Sau đó hắn tự lái xe, một mình rời khỏi đó và đi đến căn nhà bí mật, nơi chỉ thuộc về riêng hắn. Vừa về đến nhà, những kí ức liên quan đến Mỹ An ùa về, hắn mỉm cười trong chốc lát, nụ cười tắt dần đi khi hắn nhớ lại những gì ba và Diễm Bích nói với hắn, trầm ngâm suy nghĩ một lúc lâu, hắn đã đi xuống hầm rượu, chọn ngay một chai có độ rượu cao nhất, rồi uống say đến mức không còn biết gì. Hắn nằm gục suốt sàn nhà trong sự cô đơn, trơ trọi giữa màn đêm tĩnh lặng.
Còn về Diễm Bích, sau khi Lạc Thiên rời đi, cô tức giận đến mức quăng hết tất cả mọi thứ xuống sàn nhà, sau đó cô ngồi bệt xuống rồi tự ôm lấy chính mình mà khóc nức nở trong thật là đáng thương. Biết là cô rất yêu Lạc Thiên, nhưng hắn ta lại chỉ xem cô như một người bạn, một người em gái. Nhưng tính cách bướng bỉnh do được nuông chiều khiến cô không thể chấp nhận được sự thật này. Kể cả khi đã biết rõ tất cả mọi chuyện, cô vẫn cố tranh giành thứ không thuộc về mình, rồi không biết từ khi nào cô trở thành kẻ phản diện trong mắt người khác. Bọn họ yêu nhau khiến cô đau lòng, nhưng những gì cô đang làm càng khiến cho bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cung-yeu-anh-ma/3625515/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.