Trong suốt buổi tiệc khi không có mặt của Lạc Thiên, ba hắn vì không muốn mất thể diện với các đối tác nên đã tiếp đón bạn bè giúp hắn, chính vì như vậy buổi tiệc mới được duy trì đến tận giờ này. Vừa nhìn thấy hắn, ông đã rất tức giận và mắng một trận tóe lửa.
- Mày đi đâu giờ mới về?
- Con đi dạo một chút thôi.
-
Đi dạo... mày không biết hôm nay là buổi tiệc độc thân của mày à? Mày làm mất mặt tao lắm đó thằng bất hiếu.
- Ba thôi đi, ba không có quyền nói.
- Mày vừa nói cái gì? Hôm nay lại còn chống đối tao à? Việc mày kết hôn là vì muốn tốt cho mày đó, không biết ơn thì thôi lại còn có thái độ.
- Tôi chưa thấy có người ba nào lại ép con mình làm những chuyện mà nó không thích cả.
- Ngoài chuyện này ra thì tao ép mày cái gì nữa, mày nói tao nghe xem.
- Rất nhiều... ông ép tôi phải vào làm việc trong công ty từ khi tôi chỉ mới học lớp mười. Ông khiến tôi mất tự do, tôi không được thoải mái mà sống gì cả. Ngày nào ông cũng bắt tôi giải quyết cả đống sổ sách trong khi tôi chẳng biết gì về nó, lúc nào ông cũng bắt tôi phải làm người thừa kế, phải đứng đầu cái này, đứng đầu cái kia. Tôi mệt mỏi lắm, ông biết không hả? Cuộc đời tôi đã bị ông kiểm soát từ khi còn chưa nhận thức được về cuộc sống, giờ ngay cả việc tôi yêu ai, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cung-yeu-anh-ma/3643144/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.