Editor: YuuChu Mục đút hai tay trong túi quần, liếc nhìn Chu Thanh có vẻ kinh ngạc khi thấy anh xuất hiện ở đây, không khỏi nhíu mày.
“Kỳ lạ lắm sao?”
Là bạn bè bình thường của nhau thì cũng có thể tới thăm bệnh chứ!
Chu Thanh bình tĩnh lại, lắc đầu: “Không có.”
Cô ấy vừa nói, vừa nghiêng người lùi về phía sau hai bước, nhường đường cho Chu Mục đi vào.
Vóc dáng cao lớn của anh đi đến bên cạnh giường, nhíu mày nhìn người trên giường chỉ lộ ra một vài sợi tóc màu đen dưới lớp chăn bông.
Anh đáng sợ như vậy sao?
Chu Mục khẽ cười: “Tuy rằng bị sốt mà đổ mồ hôi là chuyện tốt, nhưng cô cũng không cần phải chịu đựng như vậy đâu, kẻo lại phản tác dụng.”
Trong chăn bông, Thời Nhan vốn dĩ đang phát sốt mà cả người đều nóng lên. Mặc dù trong phòng bệnh có bật điều hòa nhưng cô vẫn cảm thấy nóng, lúc này lại còn chùm kín chăn, bốn phía đều không thông khí. Chỉ một lúc sau, cô liền cảm thấy trên mặt và cả người mình đều là mồ hôi.
Một giọt mồ hôi trên trán trượt xuống, chảy vào trong mắt cô. Cô dùng sức chớp chớp đôi mắt vài lần nhưng vẫn thấy khó chịu, thật sự không thoải mái chút nào.
“Thời Nhan.” Chu Mục gọi một tiếng.
Thời Nhan trả lời qua lớp chăn bông, nhưng không hề có ý định sẽ nhấc chăn lên. Chu Mục sợ cô khó thở nên đưa tay ra kéo chăn bông xuống, lại phát hiện ra chăn bông bị cô nhóc này túm chặt lấy.
Anh kéo mạnh: “Buông tay.”
“Không.” Giọng nói rầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-the-thich-anh-duoc-khong/526412/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.