Hà Nội, năm 2016.
Cuộc sống là một guồng quay liên tục không ngừng nghỉ, nó khiến cho người ta phải quay cuồng với mọi thứ. Rồi lại đưa họ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
Nhi đã là cô sinh viên năm cuối. Bù đầu với luận văn tốt nghiệp, hồ sơ xin đi du học, rồi lại đi thực tập, đi dạy thêm. Nguyên cũng đã yên vị có một cái ghế trong công ty nào đó về ngành điện. Mọi thứ trôi qua rất bình thường. Nó vẫn ngày ngày đi học, còn Nguyên thì bận bịu với công việc. Tối về lại nhắn với nhau vài dòng tin nhắn, những cuộc gọi ngắn ngủi lúc đêm muộn. Hay thỉnh thoảng là dắt nhau lang thang đây đó, cùng ăn tối. Và rồi cậu lại đưa nó về kí túc xá, những nụ hôn tạm biệt, những cái xoa đầu ấm áp.
Mọi thứ sẽ rất bình thường nếu như cái tin dữ ấy chẳng ập đến, bất ngờ và tàn khốc. Khiến nó chẳng kịp trở tay, mà cũng chẳng biết trước để có thể chuẩn bị tâm lý mà vượt qua.
Hà Nội luôn bắt đầu ngày mới bằng sự rộn rã. Hôm nay, nó có hẹn với một người bạn cùng lớp đến buổi gặp gỡ và giao lưu của các du học sinh Việt - Hàn để chuẩn bị cho kế hoạch du học của nó.
Nó dậy thật sớm, tắm rửa thay quần áo, lót dạ bằng cái bánh mì ở dưới nhà ăn kí túc xá. Định bụng sẽ bắt chuyến xe buýt sớm nhất đến chỗ hẹn với cô bạn kia. Xe gần đến, chuông điện thoại rung liên hồi, là Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-dang-khoc-mot-minh/2920965/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.