"Dự báo thời tiết ngày hôm nay, nhiệt độ miền Bắc giảm mạnh, người dân khi ra đường nhớ chú ý mắc quần áo ấm, đặc biệt là người già và trẻ nhỏ..."
Bản tin dự báo thời tiết buổi sáng vang lên trên radio, Nhi ngồi thẫn thờ nơi hàng ghế cuối trên chuyến xe buýt đến trường. Hôm nay là ngày nó lên trường để bảo vệ luận văn tốt nghiệp, nhưng trong đầu nó chẳng có chút kiến thức nào. Vốn tối hôm qua nó định sẽ về kí túc xá để ôn lại kiến thức và phần câu trả lời đã chuẩn bị sẵn, nhưng khi nó đang đợi xe thì y tá ở bệnh viện gọi điện bảo nó quay lại. Thời tiết thay đổi khiến tình hình sức khoẻ của mẹ nó chuyển biến xấu, tối hôm qua mẹ nó lại phải vào phòng cấp cứu còn nó cũng phải thức cả đêm để chăm sóc cho mẹ. Cuối cùng nó chẳng còn chút thời gian nào để ôn bài, buổi sáng chỉ có thể đọc qua loa một lượt ròi vội vàng đón xe buýt đến trường.
Sao dạo này Hà Nội buồn quá, bầu trời vẫn âm u, gió rì rầm ở đâu đó, khẽ khàng như không muốn nó nghe thấy. Lạnh. Nó tựa đầu vào cửa kính. Bài luận tốt nghiệp của nó khá ổn, nhưng phần trả lời câu hỏi đối đáp thì không ổn lắm.
Hôm nay xe buýt vắng!
Lần đầu tiên trong 22 năm sống ở Hà Nội nó cảm thấy thành phố này buồn đến thế. Mùa đông đã về thật sự. Nó có trốn đi đâu cũng không thể trốn được cái lạnh buốt của miền Bắc. Giọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-dang-khoc-mot-minh/2920964/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.