Hà Nội, năm 2017 
Mùa xuân về đến Hà Nội rồi, những cơn mưa xuân lay phay trên từng nẻo đường. Hà Nội mùa xuân luôn mang một nét đẹp sinh động đến lạ kì. Những con phố đông đúc nhộn nhịp. Những cành hoa đào lún phún nhụy hoa chờ người ta rinh về nhà. Hà Nội vào xuân lại càng khiến người ta yêu tha thiết thủ đô tươi đẹp này. 
Nguyên trở Nhi về sau khi tranh giúp Nhi chuyển đồ từ kí túc xá về nhà vào giờ nghỉ trưa. Không một phút nghỉ ngơi, cậu vội vàng quay trở lại công ty. Nhi nhìn bóng lưng cậu vội vàng rời đi, dạo này Nguyên có vẻ trầm lặng hơn trước rất nhiều. Ngay cả cười đùa cũng đều trở nên gượng gạo. 
Nhi vừa chuyển đồ vào nhà thì mẹ Nguyên sang tìm nó. 
- Có cần bác giúp gì không? 
- Không cần đâu ạ, chỉ có một chút đồ thôi, lát cháu xếp lại là được. 
- Ồ, vậy thì tốt... 
Nó có thể cảm nhận được mẹ Nguyên có điều gì muốn nói với nó, nhưng lại ấp úng không mở lời. 
- Bác ngồi uống nước, hôm qua cháu mới mua được loại trà thảo dược rất tốt cho giấc ngủ. Cháu pha cho bác uống thử nhé! 
- Được! được! Bác ngồi đây đợi! 
Nhi bưng tách trà nóng hổi lên, nó ngồi xuống đối diện mẹ Nguyên. Nó không rõ bà có muốn nói gì với nó. Nhưng với tính cách của bà, để bà phải phân vân trước khi nói thì có lẽ đó là một việc rất quan trọng. 
- Nhi này... 
- Dạ? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-co-dang-khoc-mot-minh/2920963/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.