Từ khi mất đi nguồn thu nhập Hà Anh thấy rất buồn chán, ngày nào cũng kiếm việc để mà làm.
Số đúng là khổ mà ! Haizzz !!!
Nhưng đây cũng là cơ hội khác để cho Hà Anh bước ra khỏi vùng an toàn trước đây.
Chúng thật là khó, nhưng vì tương lai con em của chúng ta. Cố lên! Học không phải là thừa. Cho dù sau này giữa cô và Tử Thiên có xảy ra bất hoà, nhưng cũng phải cảm ơn anh đã nâng đỡ cô và giúp cô có được phiên bản tốt hơn.
------------------
Vài tháng trôi qua, Hà Anh không ngừng học hành. Năm xưa vì hoàn cảnh nên đã bị bỏ dở . Lần này có cơ hội , quyết không được bỏ lỡ. Cô phải học nói tiếng Anh , phải học chuyên ngành kinh tế, .....
Ôi! Cô học nhiều đến nỗi mà trong kí ức của cô tự khắc lấy một tấm kinh địa tạng trong đầu rồi!
A! Hoàng Tử Thiên! Anh khá lắm! Vì anh , em quyết phải thay đổi, em phải thay đổi !
Vì sự chăm chỉ chịu khó mà rất nhau sau đó , Hà Anh có được thành tích đáng mong đợi.
Cô được Tử Thiên đăng kí đi học đại học, được gia đình Tử Thiên quan tâm. Cô cứ nghĩ chắc là do mình nằm mơ đó thôi. Mong là thế nhưng thật ra là không phải.
" Hà Anh yêu dấu! Con xem nè! Bác có nấu canh đậu đỏ , mau dùng đi."
" Dạ....cháu!" Hà Anh đang nghĩ ngợi lung tung.
" Nghe nói , ngày mai chị thi khảo sát Tiếng Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cho-anh-nhan-ra-em-tu-rat-lau-roi/2988797/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.