Từ sau khi biết chuyện Hà Anh rất là buồn. Mối quan hệ giữa anh và cô liệu có thể bền lâu?
Giá như .... Hồi đó.... Nếu bố vẫn còn sống thì mọi chuyện sẽ khác.
Cô tuyệt vọng , cảm thấy mình chịu nhiều khổ sở rồi. Hà Anh ngồi vất vưởng kế bên cửa sổ u sầu suy nghĩ về sự đời. Chị ấy mất rồi, tại sao lại còn xuất hiện? Tại sao lại là người yêu của Tử Thiên?
Đến giờ cô vẫn khó có thể chấp nhận được đối phương là ruột thịt với mình.
----------------------
Khi chiều Tử Thiên có đến nhà nhưng cô lại đi chợ mất tiêu rồi chỉ có mỗi mẹ cô là ở nhà một mình. Anh có gọi điện hỏi thì Hà Anh chỉ dặn chờ cô một chút xíu vì cô đang trên đường về , anh hỏi địa chỉ để anh đến đón nhưng nào ngờ cô lại một mạch từ chối.
Anh vẫn đến nhà kiên trì chờ đợi thông qua bà Thư anh hỏi qua tình hình của cô hiện tại.
" À ! Con bé Hà Anh đó hở, nó đi ra ngoài từ sáng đến giờ rồi. Nhưng nó không nói gì với cháu hở."
Tử Thiên nhẹ nhàng lắc đầu.
" Cháu ngồi đây chờ con bé chút. " Rồi bà Thư chạy vụt vào bếp lấy bình nước .
Trong lúc chờ đợi , anh ngắm nhìn xung quanh, đột nhiên ánh mắt anh tình lướt qua những tấm ảnh cũ được treo trên tường.
Anh đứng dậy quan sát , bức ảnh tuy cũ nhưng may chúng không bị nhoèn theo năm tháng. Có điều.....
Cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-cho-anh-nhan-ra-em-tu-rat-lau-roi/2988780/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.