Cố Thanh Uyển thấy em gái ngồi đó không biết phải làm gì với viên thịt vì bé không thể nào gắp được nó.
Cô dịu dàng nắm lấy tay nhỏ của em gái, chỉ bé cách dùng đũa gắp viên thịt.
"Chúc Chúc nè, làm như thế này, em làm vậy mới dễ dàng gắp được. Em hiểu chưa?"
"Em hiểu rồi."
Chúc Chúc gật đầu, học theo động tác của chị hai, sau đó cố gắng gắp lấy viên thịt trong chén cơm của mình, sau một vài lần thử, bé đã thành công.
Bé nhìn viên thịt thơm phức, cắn một miếng lớn: "Ừm ~ ngon quá đi thôi."
Cố Thanh Uyển nhìn thấy trên gương mặt nhỏ nhắn của em gái tràn đầy hạnh phúc, đầu bé ngửa lên một chút, tay bé thì chống quai hàm đầy thịt của mình, còn miệng thì không ngừng nhai. Tại thời điểm này, em gái trong mắt cô chính là một bé cưng đáng yêu nhất thế giới.
Cô vừa ăn vừa ngắm nhìn biểu cảm đáng yêu của em gái, cô cảm thấy đồ ăn của mình càng trở ngon hơn.
Cố Thanh Diệu đứng ở một bên quan sát toàn bộ, trong lòng cậu cảm thấy bất đắc dĩ.
Rắc rối thành tinh này quả nhiên thật rắc rối.
…
Thời gian thưởng thức món ngon đã kết thúc.
Chúc Chúc ngồi trên sofa nghỉ ngơi, để thức ăn trong bụng tiêu hóa một chút, sau đó bé sẽ đi tìm thứ khác để ăn.
"Ting."
"Ký chủ ơi, nhiệm vụ phụ đã mở."
"Nhiệm vụ phụ 5: Khiến cho anh ba của ký chủ cảm nhận được sự ấm áp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-be-thao-thiet-ba-tuoi-ruoi-roi-do-/3631060/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.