Ngay sau khi Lục Vô Túy rời đi, nhà là thiên đường của Giang Hoài.
Không phải là cảm giác tồi tệ khi có người khác trong nhà, nhưng chắc chắn sẽ rất thoải mái khi không có người đó.
Hơn nữa ở trong cái nhà này, người khiến cho Giang Hoài cảm thấy uy hiếp nhất chính là Lục Vô Túy.
Một mối đe dọa lớn đã được dỡ bỏ, những người còn lại trở nên hòa ái dễ gần.
Phạm vi hoạt động của Giang Hoài kéo dài từ phòng ngủ đến ban công ở cuối hành lang.
Khi rảnh rỗi, sẽ thích quan sát một số loài hoa và cây cối, nếu có cây nào muốn vẽ thì sẽ tự tay trồng.
Trong một góc nhỏ của Giang gia, có một nơi trống trải có thể trồng hoa, cây cảnh.
Kiếp trước, sau khi liên hôn cậu cũng muốn ở nhà họ Đào trồng mảnh vườn nhỏ.
Nhưng Đào gia không cho cậu một chút riêng tư nào nên không còn cách nào khác cậu đành phải từ bỏ.
Ngay khi Lục Vô Túy vừa đi, suy nghĩ trở nên lung lay.
Lúc đầu, cậu chỉ quan sát từ ban công, thỉnh thoảng cầm giá vẽ vẽ.
Vài ngày sau, cậu mua hai chậu hoa trên mạng và trồng hai cây hồ điệp mà mình rất muốn quan sát trong thời gian này.
Loại này thường mọc ở những góc tối không ai để ý nên thực tế không thích hợp để trồng trên ban công.
Nhưng phòng Giang Hoài không thích hợp cho sự phát triển của hoa và cây.
Cho nên cậu chỉ có thể mỗi ngày đều lại ban công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-be-dang-yeu-mem-mai-ga-cho-tong-tai-nong-nay/3614387/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.