" Đang ngắm tuyết sao?" Lộc Hành Tuyết từ trong phòng tắm đi ra nhìn thấy Khương Từ đang nằm ngẩn ngơ trên bệ cửa sổ.
Bức rèm bị cô kéo ra một khoảng rộng, từ góc độ này nhìn ra, có thể thấy đèn đường bên ngoài, có bông tuyết phủ trên ánh đèn, gió lạnh thổi qua xào xạc rơi xuống.
Thỉnh thoảng có vài bông tuyết lẻ loi phiêu lạc trong không khí.
"Cứ tưởng rằng sẽ rơi thật lâu, nhưng nhìn dáng vẻ cũng sắp ngừng rơi rồi." Khương Từ xoay người lại nói, Lộc Hành Tuyết lập tức đi thẳng đến mép giường. Cô nghĩ đến hai người đã kết hôn hơn ba năm, nhưng đây là lần đầu tiên các cô ngủ chung một giường - tóm lại có vẻ kì kì quái quái khi các cô chưa đủ thân thiết để cùng đắp chung một chăn bông.
Lộc Hành Tuyết thuận miệng hỏi cô: "Em thích tuyết?"
"Thích." Khương Từ trả lời theo tâm ý của mình, nhưng mà lời nói vừa mới nói xong, cô nhận ra tên của Lộc Hành Tuyết cũng có từ "Tuyết", lộp bộp vài giây, cô sửa miệng nói:
".... Cũng bình thường thôi, nói chung cũng không có liên quan gì đến có thích hay không. "
Lộc Hành Tuyết: "......"
Lộc Hành Tuyết không có ẩn ý, đương nhiên cũng không phát hiện ra tâm tư mịt mờ này của Khương Từ, lúc này mới ghé vào đầu giường đối mặt với giường đệm:
"Khương Từ, em ngủ ở bên nào?"
Khương Từ bình tĩnh nói: "Bên nào cũng đều được."
"Ồ ~~" Lộc Hành Tuyết nhấc tới một góc chăn:
"Vậy tôi sẽ ngủ ở bên này?"
Khương Từ nhẹ nâng cằm lên, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-thuoc-ve-toi/1757605/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.