Sau trận tuyết đầu mùa, thời tiết tiếp tục quang đãng. 
Khương Từ tham dự công tác điều luật của một cuộc thi dương cầm hàng đầu, cho nên trong suốt tuần này cô đều đi công tác. Vào lúc chạng vạng khi giải thưởng được công bố, cô nhận được một cuộc gọi từ Lộc Hành Tuyết. 
"Mẹ không biết em đang đi công tác, đã gửi rất nhiều sủi cảo đến đây" Lời nói của Lộc Hành Tuyết xen lẫn với âm thanh va chạm của bát đũa. 
Khương Từ đứng trên bậc thang bên ngoài phòng hòa nhạc, hỏi nàng: 
"Cô đang làm gì vậy? Đang lấy sủi cảo?" 
Lộc Hành Tuyết không nhịn được cười: 
"Đúng vậy. Mẹ cũng đưa đến rất nhiều nước sốt. Tôi vốn dĩ không đói, nhưng ngửi thấy thơm quá, nên lấy ra nấu một ít...... Ngày mai em sẽ trở về?" 
Khương Từ: "Buổi chiều ngày mai, đi máy bay." 
Vài vị giám khảo cuộc thi quen thuộc với Khương Từ, khi đi ra khỏi phòng hòa nhạc thì gặp cô, lại cực lực mời: 
"Khương tổng giám, thật sự không đi dự tiệc tối sao? Mấy ngày nay cô chính là đại công thần phía sau màn hậu trường đấy." 
Khương Từ xoay người, để điện thoại một bên, chào hỏi với bọn họ: 
"Lần này thật sự thật xin lỗi, mọi người ăn ngon miệng." 
Bình thẩm: "Vậy lần sau có cơ hội, chúng ta lại cùng nhau đi." 
Khương Từ gật đầu nhận lời, lần nữa di chuyển ống nghe đến bên tai, chỉ nghe Lộc Hành Tuyết hỏi cô: 
"Em không đi cùng họ sao?" 
Khương Từ: "Ôn Niệm nói có hạng mục gần đây, đã hẹn cùng chị ấy rồi." 
Sủi cảo đang quay cuồng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-thuoc-ve-toi/1757606/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.