Đúng như dự báo thời tiết, nhiệt độ không khí ngày càng thấp hơn.
Vào ngày cúng tổ, sau khi đến giờ, xe của Đồng gia dừng ở dưới lầu để đón Khương Từ.
Cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa nhẹ, Khương Từ mở cửa ra, thấy Lộc Hành Tuyết đứng bên ngoài cửa.
"Cô còn chưa ngủ?" Khương Từ hơi kinh ngạc.
Giọng của Lộc Hành Tuyết lười biếng:
"Tôi vừa mới xem xong bản kế hoạch thu mua. Dưới lầu có đèn xe. Tôi nghĩ là đến đón em. Mọi thứ đã thu dọn xong rồi sao?"
Vì muốn ở lại quê một đêm, cho nên Khương Từ phải mang theo một số quần áo đơn giản.
"Cũng sắp xong hết rồi." Khương Từ để Lộc Hành Tuyết vào cửa, rồi tiếp tục làm việc trước đó, cho vài thứ linh tinh vào túi để đồ rồi nhét vào trong vali.
Lộc Hành Tuyết lặng lẽ nhìn cô bận rộn, cuối cùng nhắc nhở nói:
"Hôm nay trời có thể có tuyết, nên mặc ấm một chút."
"Tôi biết rồi." Khương Từ đóng vali lạ, ngẫm nghĩ một chút:
"... Sau khi thu mua xong, cô xem tình hình nếu thời tiết xấu, cô cũng không cần phải chạy đến. Dù sao tế lễ cũng sẽ kết thúc trong ngày."
Lộc Hành Tuyết: "Được."
Mặt khác cũng không có gì khác để dặn dò, cũng chỉ là đi ra ngoài một ngày, Khương Từ mặc áo khoác vào:
"Vậy bây giờ tôi đi xuống, cô nghỉ ngơi sớm một chút đi."
Cổ áo khoác của cô đã rủ xuống một nửa, Lộc Hành Tuyết để ý đến, nàng bước đến để kéo lên và cười khẽ:
"Tôi đưa em xuống tầng dưới."
Khương Từ: "...... Ồ."
Tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-thuoc-ve-toi/1757604/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.