Sự việc bị bại lộ trở tay không kịp, Khương Từ nhất thời hoảng thần, nhưng sau đó nghĩ lại, đây không phải làm chuyện xấu gì, hoàn toàn có thể nói thẳng ra.
"Tôi đã xem nó ngày hôm qua. Bộ phim này đáng giá xem lần thứ hai." Tránh khỏi tầm mắt của Lộc Hành Tuyết, Khương Từ bình tĩnh nói.
Lộc Hành Tuyết: "Ngày hôm qua, là đi xem cùng tiểu Ôn tổng sao?"
Khương Từ: "Đúng vậy."
Lộc Hành Tuyết nhẹ nhàng gật đầu, không có hỏi lại.
.....Cứ như vậy mà không nói gì? Khương Từ hướng lên màn hình, ngồi đến thẳng người, khẽ liếc mắt nhìn Lộc Hành Tuyết, thần sắc của Lộc Hành Tuyết vẫn như thường.
Cũng tốt, xác thật chuyện này cũng không có gì để hỏi thêm.
Tuy nhiên việc tiếp thu hình ảnh của phim bằng mắt bị chậm trễ và không truyền được lên não, chỉ vì một chuyện nhỏ như thế này, dưới vẻ ngoài bình tĩnh của Khương Từ còn có một sự bốc đồng không thể giải thích được. Cô bắt đầu bóc kẹo sô cô la, âm thanh khi cô mở vỏ kẹo đã thu hút sự chú ý của Lộc Hành Tuyết. Lộc Hành Tuyết đoan trang rũ mắt, Khương Từ nghĩ rằng nàng cũng muốn ăn, đơn giản đem viên kẹo sô cô la đã được bóc ra kia đưa cho nàng.
"Không." Lộc Hành Tuyết thu hồi ánh mắt, tiếp tục xem phim, con dao găm lạnh lẽo cứa cổ người lính, máu tươi điên cuồng trào ra không ngừng
Lộc Hành Tuyết: "......"
Đang cho viên kẹo sô cô la vào trong miệng, Khương Từ chưa kịp nhắc nhở: "....."
Lộc Hành Tuyết lấy mắt kính xuống, hàng lông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ay-thuoc-ve-toi/1757603/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.