Chúa tể Odin có tất cả ba người con trai với hoàng hậu Frigg. Đó là con trưởng Balder – người được ca tụng là đẹp nhất trong số các nam thần (có lẽ chỉ Freyr là có vẻ đẹp sánh ngang Balder). Tiếp theo là Hodr – một vị thần hiền lành nhưng lại bị mù lòa, cuối cùng là Hermod – người con út hơn ta vài tuổi. Theo ta thấy thì tình cảm giữa ba anh em họ rất tốt (thật ra các anh em trai thần thánh ở Asgard ít khi xích mích, điều này hơi khác so với các anh trai ta – những người suốt ngày thích gây gỗ và chọc phá nhau).
Trở lại câu chuyện chính mà ta đang theo dõi, ta buộc phải đặt ra một câu hỏi: Người “em” mà ngài Balder đang nhắc đến là ai? Chắc chắn không phải Hermod vì thời gian này ngài ấy chưa được sinh ra. Chẳng lẽ là ngài Hodr? Nhưng một vị thần cao quý như Hodr thì đang làm gì ở chốn hẻo lánh đầy nguy hiểm thế này?
Balder và Nanna rảo bước giữa hàng cây trắng phủ lá vàng đầy lãng mạn. Nữ thần Nanna xem ra không được tự nhiên cho lắm, nàng liên tục đang hai tay vào nhau rồi lại trộm nhìn Balder.
– Ta không biết người thiếu niên đáng thương đó là điện hạ Hodr, ta thật thất lễ quá.
Vậy ra ngài Hodr thật sự xuống Midgard. Ta lại nhìn sang Nanna, chẳng hiểu sao gương mặt nàng ta giờ đây đã phủ một màu xám buồn bã.
– Ta biết cô bé muốn hỏi gì – Nanna dịu dàng nhìn ta – Ngài Hodr luôn mang trong mình nỗi mặc cảm bởi khiếm khuyết trên cơ thể, vậy là ngài hay lảng tránh đám đông thần thánh trên thiên quốc vì nghĩ họ luôn chê cười mình.
– Không hề, sao Hodr lại nghĩ vậy? – ta thốt lên.
Nanna nở nụ cười buồn.
– Chúng ta yêu quý ngài ấy, nhưng Hodr của ngày đó lại không nghĩ thế. Vậy là ngài đã xin phép mẫu hậu Frigg xuống Midgard sống một thời gian, tất nhiên là chẳng để ai biết ngoại trừ mẹ mình và ngài Freyr. Hoàng hậu Frigg đã nhờ vả thần sung túc trông chừng người con thứ.
Ta chợt nhớ đến Hodr của bây giờ, một vị thần hiền lành như anh mình, lại vui vẻ, tốt bụng, có ai ngờ được ngài từng chịu đau buồn như vậy, thật đáng thương.
Ngài Balder nở nụ cười với Nanna.
– Ta phải thuyết phục mẹ mãi bà mới cho biết chỗ của em trai đấy. Vấn đề là nó có chịu gặp ta không.
– Ta sẽ giúp ngài, nếu ta gọi chắc chắn Hodr sẽ ra thôi.
Balder im lặng trong giây lát để suy nghĩ gì đấy, sau đó nam thần lên tiếng:
– Xem ra nàng và em ta rất thân thiết.
– Ta đã giúp ngài ấy rất nhiều – Nanna cười rạng rỡ – Dù có hơi thất lễ khi nghĩ về điều này, nhưng ngài ấy giống em trai của ta vậy. Từ lần đầu gặp mặt, Hodr chỉ hỏi tên ta thôi mà không hỏi xuất thân của ta, ta nghĩ điện hạ đã biết thân phận thần linh của Nanna này rồi.
– Có lẽ là vậy, nó rất nhạy bén về việc cảm nhận mọi thứ xung quanh mình – Balder gật đầu đồng tình.
Nanna gõ cửa, giọng nàng trong trẻo lạ thường.
– Là Nanna đây, mở cửa đi Hodr.
Cánh cửa dần hé mở, một thiếu niên tóc nâu sẫm, tay cầm gậy gỗ dò dẫm từng bước đi về phía Balder và Nanna. Thiếu niên đột nhiên vấp phải viên đá dưới nền đất và loạng choạng xém ngã, may mắn là Balder đã đỡ kịp em mình.
– Cám ơn chị, Nanna.
Nữ thần Nanna vội cúi người trước người thiếu niên.
– Điện hạ Hodr, xin thứ lỗi vì ta đã không nhận ra ngài sớm hơn. Ta thật ra là một vị thần giống như ngài vậy.
Hodr không còn đưa tay sờ soạng trong không khí nữa, ngài đặt bàn tay phải của mình lên người Balder rồi đi lùi về sau.
– Ai thế?
– Là anh đây, em trai – Balder vội vàng tiến về phía Hodr.
– Anh… sao anh lại ở đây? – giọng nam thần lắp bắp – Và tại sao anh lại đi cùng chị Nanna?
Balder dìu em mình vào trong ngồi, sau đó thuật lại cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ giữa mình và Nanna. Ta vẫn tiếp tục quan sát cuộc trò chuyện của họ và cảm thấy có điều gì đó rất lạ, chính xác là ngài Hodr không hề lộ vẻ vui mừng khi gặp lại anh trai. Có lẽ nữ thần Nanna của hiện tại mới nhận ra nét mặt buồn bã của cậu em chồng, còn trước đó nàng và Balder mải cười đùa vui vẻ với nhau nên chẳng hề chú ý đến xung quanh (kể ra thì cả hai thật sự rất đẹp đôi).
– Cả hai người… đang tìm hiểu nhau ạ? – giọng ngài Hodr nhẹ nhàng vang lên.
Mặt của Balder và Nanna đỏ ửng lên, họ nhìn nhau, sau đó Nanna vội thanh minh.
– Không, chúng ta chỉ vừa…
– Đúng là ta đã bị nàng ấy thu hút ngay lần đầu gặp gỡ – Balder quỳ xuống chân Nanna rồi hôn nhẹ lên tay nàng – Ta không biết mình có vinh dự tiến thêm một bước nữa với người con gái xinh đẹp này hay không?
Nữ thần Nanna đã không cần suy nghĩ, nàng gật đầu ngay lập tức. Thật ra thì ngài Balder quá tuyệt vời, hơn nữa hai người bọn họ là một cặp đôi đẹp của thần giới, những chuyện tiếp theo như thuyết phục ngài Hodr quay về Asgard, rồi hôn lễ hoành tráng của Balder và Nanna diễn ra, hiện tại thì họ đã có một người con trai đáng yêu tên Forseti, ta cảm thấy đây quả là một cái kết đẹp cho cặp vợ chồng thần ánh sáng và nữ thần rừng, nhưng đó chỉ là suy nghĩ của ta lúc còn bé.
Sau này, khi có nhiều thời gian rảnh rỗi hơn tại Green Garlen, thỉnh thoảng ta sẽ nhớ lại chuyện tình đẹp của Balder và Nanna nhưng cũng không quên đôi mắt buồn bã mà ngài Hodr nhìn anh trai và chị dâu của mình tay trong tay đi vào thánh đường làm lễ cưới. Đó là ánh mắt của một kẻ si tình, một kẻ yêu đơn phương thầm lặng.
Dường như đã có lúc hoàng tử từng nhìn ta với ánh nhìn như thế mỗi khi ta và phu quân bên nhau. Ta không rõ có phải do ta tưởng tượng không hay đúng như Tharan nói, con ông ta thật sự đối với ta trên cả mức trách nhiệm, điều đó cho đến nhiều năm sau ta vẫn không hiểu rõ được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]