Chương trước
Chương sau
Asgard, một buổi sáng tươi đẹp rất lâu về trước…

Ta – khi đó vẫn còn bé đang ngồi chơi một mình trong cung điện Breidablik của ngài Balder thì bất ngờ bị nhấc bổng lên bởi một đôi tay mềm mại trắng nõn nà.

– Adena đang làm gì vậy? – một giọng nói dịu dàng vang lên.

– Adena chỉ xem vài thứ thôi ạ! – ta chỉ tay về hồ nước nhỏ đang hiện hữu những hình ảnh mờ ảo – Ban nãy Adena đã thấy người và ngài Balder trong đấy, nhưng hai người đứng ở một khu rừng xa lạ lắm.

Nữ thần Nanna ôm chầm lấy ta, nàng nở nụ cười ngọt ngào như những khóm hoa rừng mùa xuân.

– Có thể đó là hình ảnh của ta và phu quân trước khi lấy nhau đấy – nữ thần dịu dàng nói – Hồ nước này lưu giữ kí ức các sự kiện đã qua theo dòng chảy thời gian, bao gồm mọi cuộc gặp gỡ giữa các vị thần.

Đôi mắt xanh dịu dàng của Nanna nhìn ta, có vẻ như nàng đã nhận thấy được sự bất ngờ của đứa bé trước mặt mình. Nữ thần cười khẽ rồi nói:

– Adena có muốn biết ta và ngài Balder đã gặp nhau như thế nào không?

Đôi mắt to đen láy của ta chứa đựng đầy sự tò mò, thích thú.

– Có ạ!

Nữ thần Nanna chạm tay mình vào hồ nước rồi mau chóng rút lên. Mặt hồ bắt đầu sôi sùng sục, gió từ các ô cửa sổ liên tiếp lùa vào trong cung điện khiến tóc ta bay tứ tung. Đến khi ta mở mắt ra, hồ nước đã hoàn toàn tĩnh lặng, bên trong nó là hình ảnh rõ nét của một rừng bạch dương thân trắng với những cây nấm len lỏi giữa các con suối.

– Đây là Midgard của nhiều năm trước – Nanna mỉm cười nhìn ta – Ta và phu quân lần đầu tao ngộ tại chốn trần gian chứ không phải ở thiên quốc.

– Thật ngạc nhiên! – ta cảm thán.

Giữa chốn rừng núi hoang vu, ta bắt gặp bóng hình một thiếu niên vận áo choàng trắng sang trọng đang từ từ bước về phía mình. Người đó có mái tóc vàng dài hòa vào nắng sớm, bước đi khoan thai, đường bệ và cả cơ thể như tỏa ra ánh hào quang màu bạc.

Dựa vào y phục của thiếu niên, ta đoán người thuộc về thần tộc hoặc tiên tộc, tuyệt đối không phải nhân loại. Thiếu niên áo trắng tiến gần hơn về phía ta làm ta hết sức kinh ngạc khi nhận ra đó là ngài Balder – vị thần được yêu quý nhất thiên quốc, nhưng ngài ấy có phần trẻ trung hơn hiện tại một tí.

Cảnh vật xung quanh dường như được mở rộng hơn, ta có thể thấy thêm các ngọn núi đằng xa, các cột khói lấp ló sau tán cây rừng. Balder hiện giờ đang đứng trước một căn nhà gỗ xinh xắn, ngài đưa tay tính gõ cửa nhưng không hiểu vì sao cứ lưỡng lự, chần chừ, đôi mắt xanh dịu dàng của Balder thoáng nét buồn rầu, ưu tư.

Cuối cùng nam thần đã không thực hiện hành động mà mình mong muốn. Ngài rầu rĩ quay trở lại khu rừng bạch dương vàng.

– Căn nhà đó là của ai vậy? – ta tò mò – Lẽ nào là của người sao, Nanna?

– Cô bé cứ xem tiếp đi. Chúng ta phải theo dõi quá trình một câu chuyện mới có thể nắm rõ mọi việc, đúng chứ? – Nanna ôn tồn nói.

Ta đỏ mặt (vì nữ thần thật xinh đẹp) rồi tiếp tục nhìn vào hồ nước. Lúc này ngài Balder đã ngồi ngả lưng dưới một bóng râm, xung quanh ngài là tiếng suối róc rách chảy và tiếng chim sơn ca hót vang khắp rừng cây cô tịch.

– Trông ngài ấy thật buồn – ta nhìn Nanna.

Nữ thần mỉm cười với ta rồi nhẹ nhàng đáp:

– Adena, sắp có thứ ta nghĩ cô bé không nên nhìn thấy rồi đấy.

Ta ngơ ngác.

– Là sao ạ?

Nanna chạm nhẹ vào mặt nước, khung cảnh xung quanh bỗng nhòe đi. Cuối cùng thứ ta thấy trước mắt là một Nanna có phần ngây ngô, trong trẻo hơn cả hiện tại đang đứng đối diện với Balder. Chẳng rõ họ đã trải qua việc gì mà sắc mặt cả hai trông rất ngại ngùng, lúng túng. Ngài Balder ho nhẹ vài cái rồi ngập ngừng.

– Xin lỗi nàng, ta không biết là nàng đang… Bởi vì giọng hát của nàng hay quá nên…

Nữ thần Nanna (trong hồ nước) cười gượng.

– Ồ không, lẽ ra ta không nên làm như thế ở đây, rõ ràng điều đó không hay lắm. Nhưng ta tin chàng đang nói thật.

Ta tỏ vẻ khó hiểu quay sang Nanna hiện tại.

– Adena không hiểu việc gì đã xảy ra cả.

Vị nữ thần cười khổ (trước gương mặt ngờ nghệch của ta).

– Lần đó phu quân đã nghe thấy giọng hát của ta gần chỗ chàng ngồi – hai má nữ thần đỏ lên – Vậy là Balder đã đi theo giọng hát và bắt gặp ta đang thả mình trong dòng suối mát… Đó là lí do ta không muốn Adena thấy cảnh đó. Thật sự đến bây giờ nhớ lại ta vẫn xấu hổ vô cùng.

Thật ra không chỉ nữ thần mà cả ta cũng ngượng chín cả mặt khi nghe kể về lần gặp đầu tiên của đôi vợ chồng hạnh phúc này. Ta mau chóng trở lại việc quan sát cuộc đối thoại tiếp theo tránh để Nanna thấy sự lúng túng của mình.

Đôi mắt xanh dịu dàng của Balder cứ nhìn chăm chú thiếu nữ xinh đẹp trước mặt. Nàng không có vẻ lộng lẫy của các nữ thần tại Asgard, nhưng thiếu nữ tóc nâu vẫn thật cuốn hút với ánh mắt đượm buồn và hai má ứng hồng. Y phục nàng vận cũng thật đơn giản làm sao với chiếc váy xanh tay dài tỏa hương hoa rừng thơm ngát. Dù trông thiếu nữ thật giản dị, nhưng vẻ ngoài mộc mạc đó chẳng thể che giấu được nét yêu kiều của nàng. Hơn hết, Balder còn cảm nhận được cô gái đứng đối diện với mình có một nguồn sức mạnh thần linh đang tỏa ra khắp cơ thể. Nàng là một nữ thần.

– Nàng là… thần tộc? – Balder nhẹ nhàng hỏi.

Thoạt tiên, thiếu nữ có vẻ bất ngờ, nhưng nàng mau chóng nở một nụ cười nhẹ trên môi.

– Ta tự hỏi vì sao chàng biết được điều đó. Nhưng mới đây thôi ta đã cảm nhận được dòng năng lượng thần thánh vĩ đại chảy trong người chàng. Chàng cũng thuộc thần tộc như ta.

Ngài Balder nở nụ cười rạng rỡ rồi đặt tay lên ngực.

– Ta là Balder, rất vui được quen biết nàng. Nàng tên gì?

Người con gái lại bị ngạc nhiên thêm lần nữa, nhưng rồi ánh mắt nàng trở nên dịu dàng hơn, hạnh phúc hơn khi nhìn nam thần điển trai trước mắt mình.

– Thì ra là điện hạ, xin thứ lỗi vì Nanna đã không nhận ra ngài sớm hơn.

Balder đỡ Nanna đứng dậy rồi hôn nhẹ lên tay nữ thần.

– Nàng là người con gái luôn chăm sóc cho các khu rừng tại thần giới ư? Ta thường nghe mẫu hậu nhắc về nàng, bà nói nàng là người con gái vô cùng nhân hậu.

Nanna cười thẹn thùng.

– Hoàng hậu đã quá lời rồi, thưa điện hạ. Hơn nữa hoàng hậu mới là người phụ nữ tuyệt vời khi đã hạ sinh một người con trai đáng tôn kính như điện hạ đây. Ta thật lòng đã ngưỡng mộ ngài từ rất lâu rồi, chỉ là chưa bao giờ có dịp gặp ngài tại thiên quốc. Ta thường rời Asgard để xuống Midgard sinh sống, ta thích yên tĩnh một mình hơn, ta đoán đó là lí do khiến hai ta khó lòng thấy được nhau.

Dù cho khi đó Adena này vẫn còn nhỏ, tuy vậy ta có thể đoán ra được tình ý bắt đầu nảy sinh từ hai người này. Nữ thần Nanna của hiện tại thì cứ chăm chú nhìn vào mặt hồ, gương mặt tỏ vẻ vô cùng hạnh phúc.

– Adena bé bỏng có biết phu quân ta lúc nào cũng là người đàn ông tuyệt vời không? – nữ thần tựa đầu vào vai ta – Ta rất hạnh phúc vì đã quen biết chàng.

– Dạ… vâng… – ta lúng túng khi lần đầu thấy Nanna mộng mơ như vậy.

Vậy là hai vị thần mau chóng kết thân, họ trò chuyện với nhau khá lâu, đến độ ngài Balder ắt hẳn đã quên mất việc định ghé vào căn nhà gỗ ban nãy cho đến khi Nanna nhắc đến nó.

– Phải rồi, thưa điện hạ, ta cần mang ít trái cây rừng mới tìm được cho một người bạn của mình. Cậu ấy sống ở căn nhà gỗ nhỏ gần đây thôi.

Balder – lúc này mới sực nhớ ra ngôi nhà, ngài vội vã dìu Nanna đứng lên rồi phủi quần áo.

– Ta cũng đang tính đến đấy, em trai ta đang sống tại nơi đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.