Chương trước
Chương sau
Sau khi Adena ra đi, Tesindir và Celas được Freyr đón về Asgard, Enlerde vì quý mến Laegel nên đòi theo hoàng tử đến Green Garlen. Thingildur không thể bỏ con gái một mình tại Midgard được nên chàng quyết định cùng cô bé đến sống tại vương quốc của Laegel dù lòng không hề muốn. Điều kì lạ là Tharan không hề tỏ ra ghét bỏ Thingildur như trước, thậm chí ông ta rất yêu quý con bé Enlerde. Tất nhiên là sau này các vị thần cho phép các tiên nhân tại Midgard trở lại vùng đất thánh, nhưng đó là sau khi Laegel và Thingildur quyết định đến thiên quốc.

Alfheim – lãnh địa tiên tộc lúc nào cũng tươi đẹp độ xuân về. Những cánh đồng cỏ lạc xanh mướt điểm xuyến hoa vàng càng làm tăng thêm vẻ lộng lẫy cho nơi này. Dưới hàng sồi rợp bóng mát dẫn vào tòa cung điện trắng của Freyr, những đứa bé tiên tộc đang nô đùa vui vẻ, tiếng cười của chúng thật trong trẻo hòa lẫn với tiếng chim sơn ca đang hót. Cũng trên con đường đó, Tesindir và Enlerde đang đi dạo cùng nhau, thỉnh thoảng Enlerde sẽ vuốt ve chiếc bụng bầu đã khá to của mình rồi hạnh phúc nhìn chồng.

– Thiếp ước gì mẹ chàng vẫn ở đây để thấy được đứa cháu sắp chào đời của mình.

– Bà ấy sẽ quay lại, nhất định sẽ quay lại – Tesindir mỉm cười – Nhưng chỉ tội cho cha ta, ông ấy ngày nào cũng rầu rĩ đợi chờ vợ.

Enlerde cười buồn rồi nắm tay phu quân.

– Đám cưới sắp tới của em gái chàng và hoàng tử Laegel chắc chắn sẽ khiến cha vui lại mà.

Tesindir gật đầu, nhưng xem ra lòng chàng vẫn còn chất chứa đầy nỗi lo cho cha mình.

Từ phía cổng cung điện hình vòm cung, ngài Freyr điển trai và Thingildur đang bước về phía đôi vợ chồng trẻ Tesindir – Enlerde, mọi người xung quanh vội cúi chào chúa tể của họ (Freyr là vua tại Alfheim). Freyr vận áo trắng, đầu đội một chiếc vòng mảnh đính đá quý, đôi mắt ngài nhìn Thingildur với vẻ đầy lo lắng.

– Ngươi thật sự muốn đi xuống nhân giới tìm Adena sao?

Thingildur nở nụ cười buồn.

– Tôi nghĩ mình đã không thể đợi được nữa. Các con của tôi và phu nhân đều đã lớn, tôi nghĩ đã đến lúc mình nên đi tìm nàng.

– Thế ngươi có biết Adena đang ở đâu không? – Freyr tỏ vẻ nghi ngờ.

Đúng lúc đó, Tesindir và Enlerde tiến về phía hai người đàn ông trước mặt.

– Cha, ngài Freyr – cả hai cúi đầu – Hai người đang nói chuyện gì vậy ạ?

Freyr im lặng nhìn Thingildur. Sau khi cả bốn người đứng bất động trong giây lát, Thingildur thở dài rồi lên tiếng.

– Cha dự định sẽ xuống trần gian tìm mẹ các con.

Tesindir mở to mắt.

– Nhưng cha bảo sẽ đợi bà ấy.

– Ta đã đợi rất lâu rồi – Thingildur thở dài – Ta có nghe các vị thần nói mẹ con gặp rất nhiều khó khăn, ta ước gì có thể đến bên nàng ngay lúc này. Ta chỉ muốn ôm nàng vào lòng và chở che cho nàng mà thôi.

Freyr quan sát gã đàn ông si tình trước mặt mình hồi lâu rồi nhẹ nhàng bảo:

– Hãy chờ đợi đến khi vợ ngươi hoàn thành xong cuộc sống hiện tại ở dưới trần, sau đó ta sẽ cầu xin chúa tể các vị thần cho ngươi gặp Adena ở cuộc sống tiếp theo của cô ấy.

Tesindir e ngại nhìn Freyr điển trai.

– Thưa ngài, mẹ tôi vẫn chưa thể quay lại sao?

– Ta cũng không rõ, lẽ ra đứa trẻ ấy đã được về rồi đó chứ.

Freyr bỗng bắt gặp ánh nhìn kì lạ của ba người còn lại. Ngài chợt nhận ra mình đã dùng cách gọi chưa được chính xác dành cho một người phụ nữ đã có gia đình như Adena.

– À không, ý ta là mẹ ngươi lẽ ra đã có thể trở về thân phận thần linh. Ta đoán Adena còn muốn làm vài việc tốt lành gì đó cho nhân gian nên cứ nán lại mặt đất.

Enlerde cười khúc khích.

– Xem ra mẹ chồng tôi luôn là đứa bé đáng yêu trong mắt các vị thần.

– Luôn là thế – Freyr cười rạng rỡ.

Một thời gian sau, Laegel và Tharan được lệnh các vị thần xuống trần gian để làm những việc tốt đẹp cho nhân loại (như bảo vệ môi trường, làm từ thiện theo ngôn ngữ loài người hay nói, nhưng cũng có thể các vị thần đang chơi khăm hai cha con họ vì đã từng khiến Adena đau khổ). Enlerde cũng mau chóng xin các đấng tối cao được trở lại nhân giới để du ngoạn. Vậy là gia đình Thingildur lại thêm phần vắng lặng bởi Celas cũng đã sang Hi Lạp sinh sống từ lâu. Chính vì thế Thingildur quyết định bắt đầu cuộc hành trình mới cho bản thân tại trần gian Midgard. Các vị thần bắt buộc lấy đi năng lực và kí ức của chàng, sau đó để chàng sinh trưởng trong một gia đình loài người. Cũng giống như vợ mình, hiện tại Thingildur đã thuộc về nhân tộc.

Australia một ngày đầy gió, Thingildur – giờ đã là con người bình thường và đã mất kí ức trước đây của mình đang tản bộ dọc cảng Sydney với tâm trạng khá thoải mái. Thingildur chẳng biết vì sao hôm nay bản thân mình lại có hứng thú đến nơi này dạo mát dù trước đó chàng còn cả núi công việc chưa giải quyết. Bỗng dưng đập vào đôi mắt nâu của chàng là một cô gái vận váy trắng đang luống cuống chỉnh sửa trang phục và chiếc mũ của mình trước trò trêu ghẹo của những cơn gió.

Chiếc mũ trắng của du khách nữ bỗng bay về phía Thingildur, chàng vô thức chạy về phía trước và chộp lấy chiếc mũ, cùng lúc đó chủ nhân của nó cũng vừa quay lại và va vào chàng.

– Thật sự xin lỗi, tôi không cố ý, tôi thật sự không cố ý.

Tim Thingildur đột nhiên đập mạnh dù chàng chẳng biết cô gái trước mặt là ai, nhưng cuộc gặp gỡ đó đã làm cho lời ước hẹn xa xưa giữa chàng và Adena trở thành hiện thực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.