🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Một ngày cuối thu, ngài Odin mang một bé trai đến Asgard. Đứa bé đáng yêu đó được đặt tên là Bragi, con của chúa tể các vị thần và một mỹ nhân tộc khổng lồ. Nữ hoàng Frigg là một người vợ hiền lành, nhân hậu, người luôn dang rộng vòng tay để chào đón những đứa con riêng của chồng, bao gồm cậu bé Bragi.

Bragi từ nhỏ có bản tính trầm lặng, hơi khó gần so với các anh em trai khác của mình, bù lại cậu bé có một giọng hát và ngâm thơ rất hay, thậm chí vị thần này còn có khả năng tiên đoán tương lai giống hoàng hậu Frigg. Người ta đồn rằng cha cậu – vua xứ Asgard đã khắc các kí tự rune huyền bí vào lưỡi con trai, đó là lí do Bragi có một chất giọng tuyệt vời đầy sức thuyết phục.

Ta chăm chú nhìn vào mặt hồ từ từ chuyển sang khung cảnh một rừng táo say quả. Những trái táo tại Asgard được phủ một lớp vàng quý hiếm sáng lấp lánh trong nắng, hoàn toàn khác xa so với lớp vỏ đỏ ở nhân gian. Các vị thần phương Bắc cần ăn loại quả có màu hoàng kim này để duy trì vẻ thanh xuân cũng như cơ thể tráng kiện của họ, nếu không mọi người sẽ bị lão hóa (giống như các vị thần Hi Lạp cần uống tiên tửu thần thánh để giữ nguồn sức mạnh thần tộc cho mình).

Ngài Balder đang ngồi cạnh ta bỗng bật cười.

– Dạo gần đây Adena thích tìm hiểu về quá khứ của thần linh nhỉ?

– Adena chỉ thích tìm hiểu chuyện tình của các vị thần thôi – cậu bé Forseti bĩu môi – Cô ấy vốn thích những thứ lãng mạn chứ chẳng ham tìm tòi đâu.

Ta đưa tay véo má đứa trẻ tóc vàng đáng yêu trong lòng Balder.

– Còn bé thì đừng có khó tính quá đấy. Cha mẹ cậu đâu có giống vậy!

Forseti ngượng khi bị ta đối xử như thế, cậu bé úp mặt vào ngực cha.

– Cô cũng còn bé chứ đâu lớn hơn ta bao nhiêu mà lại véo má ta chứ?

Ta và ngài Balder cười to. Forseti lúc nào cũng cố tỏ ra người lớn như thế.

Trong rừng táo vàng bỗng xuất hiện một đứa trẻ xinh xắn đang tung tăng nhảy múa, từ khuôn miệng bé xinh của cô thốt ra những âm thanh trong trẻo, ngọt ngào thu hút chim muông và các con vật bé nhỏ. Chúng tập trung quanh đứa trẻ áo trắng, im lặng lắng nghe cô hát, cả những thị nữ cũng ngừng công việc của họ để thưởng thức màn độc diễn đầy cuốn hút của cô nhóc đáng yêu kia. Ngạc nhiên thay các bông hoa thuần khiết trên cành cây đột ngột phát sáng, sau đó chúng từ từ tạo thành những quả táo hoàng kim lấp lánh trong ánh nắng. Điều kì diệu đó chỉ kết thúc sau khi cô bé hát xong bài ca của mình.

– Người đã vất vả rồi, Idun nữ thần.

Thì ra cô nhóc đó là Idun – vị thần của thanh xuân vĩnh cửu có công việc trông coi vườn táo thần tại Asgard. Qua nhiều năm sau, nét trẻ trung, đẹp đẽ tựa một sớm mai xuân của Idun vẫn mãi nguyên vẹn như thời thơ bé, chẳng có gì thay đổi nhiều.

– Không mệt đâu – Idun cười rạng rỡ – Có điều ta tự hỏi người bạn kia liệu có uể oải vì phải theo ta từ nãy đến giờ không?

Mọi người nhìn theo ánh mắt của tiểu nữ thần. Sau gốc cây cạnh con suối nhỏ quả thật có một kẻ đang ẩn nấp, nhưng vạt áo đỏ của kẻ đó đã bị lộ ra trước mọi người. Vài thị nữ mau chóng bắt kẻ theo dõi để chất vấn, nhưng họ nhanh chóng nhận ra người đi theo Idun nãy giờ chính là Bragi – tiểu hoàng tử của Asgard.

– Điện… điện hạ tha tội – họ vội quỳ xuống chân Bragi – Chúng tôi không biết kẻ lạ mặt là người nên đã thất lễ.

– Không… không cần làm thế – Bragi lúng túng – Thật ra ta là kẻ làm sai trước mà.

Idun vui vẻ chạy đến bên cậu bạn trạc tuổi mình rồi cười tươi.

– Cậu đã theo ta từ nãy đến giờ, có thể cho ta biết lí do không?

Khác với vẻ ngoài hay lầm lì thường thấy, hôm nay Bragi trông có vẻ xấu hổ, thậm chí đỏ cả mặt khi đối diện với Idun.

– Xin lỗi, vì cậu hát hay quá nên ta mới đi theo để lắng nghe, nhưng ta là kẻ khó kết thân với một ai khác nên…

Tiếng cười trong trẻo của tiểu nữ thần thanh xuân vang lên.

– Cậu tên gì? Ta là Idun.

– Bragi – tiểu thần thơ ca cố nhìn thẳng vào đôi mắt xanh to tròn của cô bé xinh xắn trước mặt – Ta tên là Bragi.

Idun mở to mắt tỏ vẻ thích thú.

– Ôi trời, ta có nghe nói cậu hát rất hay, ta luôn muốn gặp cậu một lần để thưởng thức tài âm nhạc của cậu nhưng chẳng có dịp gặp được. Không ngờ hôm nay lại có thể đối diện với Bragi ở nơi quen thuộc thế này. Chúng ta có thể làm bạn không, thưa điện hạ?

Bragi có phần hơi bất ngờ nhưng cậu bé mau chóng nở nụ cười sung sướng.

– Được chứ, ta rất sẵn lòng.

Ta thích thú nhìn cặp đôi đáng yêu Bragi – Idun trong hồ nước rồi cười tươi.

– Dễ thương quá! Cho đến bây giờ hai vợ chồng họ vẫn thể hiện tình cảm của mình một cách rất thuần khiết như ngày bé vậy.

Ngài Balder gật đầu tỏ vẻ đồng ý, Forseti thì nhìn ta với ánh mắt khó hiểu.

– Cô nói chuyện cứ như một người từng trải vậy, hơi già dặn so với tuổi.

– Kệ ta!

Có vẻ như sau khi làm bạn với Idun, Bragi dần dần cởi mở hơn với mọi người xung quanh, cậu bé cười khá nhiều và giảm đi tính cách khó gần của mình. Tuổi thơ của Bragi và Idun luôn có nhau, cả hai vô cùng quý mến và trân trọng đối phương. Trong nhiều bữa tiệc lớn, ngài Thor thường đùa vui rằng nên sớm bàn vấn đề hôn sự cho Bragi – Idun ngay từ bây giờ cho xong vì nhìn cả hai là biết ngay sau này họ sẽ thành đôi với nhau. Khi đó các vị thần khác sẽ cười ồ lên, Idun nữ thần thì thẹn thùng đỏ cả mặt, còn nam thần thơ ca điển trai chỉ còn biết liên tục uống từng hớp rượu để che giấu đi sự ngượng ngùng của mình (dù chẳng giấu được).

Hồ nước cứ liên tục chuyển cảnh bốn mùa luân phiên nhau, cuối cùng nó dừng lại ở một khu rừng phong lá đỏ tuyệt đẹp được bao bọc bởi những rặng núi. Ta bắt gặp ngài Bragi đang ngồi yên lặng cạnh con suối nhỏ, vẻ mặt nhìn nghiêng của ngài thật đẹp với những sợi tóc nâu rơi trên làn da trắng, đôi mắt ngài phảng phất một nỗi buồn mang mác thật phù hợp với ngày thu lặng lẽ. Nữ thần Idun tươi trẻ trong chiếc váy xanh lục nhẹ nhàng tiến gần người bạn thơ bé của mình, sau đó nàng ngồi cạnh Bragi, tựa đầu vào vai ngài.

– Chàng không nói với ta về quyết định của mình – nữ thần thì thầm – Ta đã rất bất ngờ khi chàng định rời khỏi đây một thời gian đấy.

Bragi dịu dàng nhìn cô gái với vẻ đẹp thánh thiện cạnh mình rồi mỉm cười.

– Hãy đợi ta, khi ta có thể học hỏi thêm nhiều thứ, khi ta có thể giải thoát cho mẹ mình, ta chắc chắn sẽ về bên nàng và Asgard.

Mẹ của ngài Bragi chính là Gunnlod – một phụ nữ xinh đẹp sống ở vùng Jotunheimr lạnh giá. Bà có nhiệm vụ canh giữ thứ rượu kì diệu mà cha mình đoạt được từ các vị thần, nhưng sau này bà làm trái lệnh cha trao lại nó cho ngài Odin. Bà đã bị cha mình trừng phạt, Gunnlod bị giam cầm trong ngục tối bởi ma thuật của gã cha tàn độc. Vua xứ Asgard chỉ có thể mang được con trai Bragi của ngài và Gunnlod về thần giới mà không thể giải thoát cho mẹ đứa trẻ. Chính vì vậy ngài Bragi luôn cố học rất nhiều câu thần chú, nhiều bài hát thần tiên chỉ với mong muốn cứu được người mẹ đáng thương của mình.

– Chàng sẽ đến Olympus ư? – Idun dùng đôi mắt xanh biếc nhìn nam thần điển trai trước mặt mình – Ta nghe nói ở đấy cũng có một vị thần thơ ca, âm nhạc giống chàng.

– Là anh Apollo ư? – ta thốt lên đầy ngạc nhiên – Hóa ra ngài Bragi từng sang quê hương của Adena nữa.

– Em ấy chỉ nán lại ít hôm thôi – ngài Balder cười nhẹ – Xong rồi đi ngay đấy mà. Trong quá khứ có rất nhiều chuyến thăm của thần linh từ nơi này sang nơi khác, giờ thì ít hơn rồi.

– Adena thật sự mới biết việc này đấy – ta chăm chú nhìn vào mặt hồ – Đúng là anh Apollo từng nói anh ấy có một người bạn bên Asgard, vậy chắc chắn là em trai ngài rồi.

Ngài Bragi hôn nhẹ lên trán Idun làm hai má nàng ửng hồng, sau đó ngài dịu dàng nhìn nữ thần.

– Nàng sẽ đợi ta chứ?

– Tất nhiên rồi, thưa điện hạ – Idun ôm chầm người thiếu niên trước mặt – Đây là con suối của Mimir, ta chắc chắn ông ấy đang làm chứng cho lời hứa của ta.

Cuối cùng ngài Bragi có thể giải lời nguyền cho mẹ sau bao cố gắng, nhưng ta nghe nói Gunnlod không chịu đi cùng con trai vì mặc cảm lỗi lầm bà đã gây ra. Bà khát khao tự do, nhưng cũng luôn áy náy bởi việc phản bội cha mình khi xưa, đó là lí do Gunnlod chấp nhận ở lại chốn lao tù để tạ tội. Bragi dù có tài thuyết phục mọi người nhưng ngài lại không thể thuyết phục mẹ mình, ngài quay về Asgard trong nỗi buồn thương tiếc nuối. Chính vào thời khắc đau lòng đấy, hình ảnh Idun xinh tươi trước cánh cổng vàng của thần giới hiện ra trước mắt thần thơ ca, nụ cười của nàng làm bừng sáng mọi cảnh vật xung quanh, khiến con tim đang héo úa của Bragi như được hồi sinh trở lại.

– Chàng đã về – nữ thần ôm chầm lấy nam thần – Cuối cùng chàng đã về.

Bragi hôn nhẹ lên trán nữ thần thanh xuân, tim ngài bỗng ấm áp lạ thường. Dù ngài không đạt được mong muốn cứu mẹ, nhưng có vẻ như các vị thần vận mệnh đã ban tặng cho ngài một món quà khác quý giá vô cùng.

– Ta đã quay lại, Idun yêu quý – nam thần thơ ca vuốt nhẹ lên mái tóc tết gọn gàng của tình nương – Cuối cùng ta đã có thể ở bên cạnh cô gái đáng yêu của mình rồi.

Nắng vàng nhảy múa xung quanh đôi tình nhân, họ ôm nhau thắm thiết mà không màng đến những cặp mắt tò mò, thích thú đang dõi theo cả hai của mọi người tại thiên quốc.

Nhiều năm trôi qua, cả hai vợ chồng Bragi – Idun vẫn quấn quýt bên nhau như những ngày thơ bé. Cả hai là một cặp đôi hạnh phúc của Asgard, thần thơ ca lúc nào cũng nhìn vợ bằng ánh mắt dịu dàng vô cùng. Ta lúc đó đã thầm ước mong khi bản thân trưởng thành cũng sẽ có một người đàn ông dùng đôi mắt chan chứa yêu thương ngắm nhìn mình giống như vậy (và quả thật sau này có người đúng như ta hi vọng). Dù sao đi nữa đó là chuyện ở tương lai, Adena của hiện tại vẫn cứ thoải mái sống cuộc đời vô tư vô lo trước đã.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.