Gã tù trưởng của thị trấn Ấm Áp tiến về phía ta, gã chưa kịp kê gươm vào cổ ta thì phu quân và Laegel đã rút gươm mình ra chặn món vũ khí đó lại. Thingildur và hoàng tử có thể không to con như tên tóc đỏ (dù hai người rất cao),nhưng ta dám chắc cả hai đều mạnh ngang ngửa hắn. Vì vậy Bjorn có vài phần sợ hãi khi thấy người mình bị đẩy lùi về sau bởi hai người đàn ông tiên tộc.
Bjorn dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn ta.
– Từ khi ngươi đến thị trấn của ta, ta đã nghĩ nếu ngươi không phải một nữ thần thì cũng là đứa con gái của gã giàu có nào đó.
– Vậy thì có vấn đề gì sao? – ta khó chịu nhìn tên tù trưởng.
Bjorn nở nụ cười cay đắng.
– Chắc chắn ngươi chưa bao giờ phải chịu cực khổ.
Ta cau mày. Bjorn nói đúng, từ bé đến lớn ta đều sống sung sướng, vô tư vô lo, nhưng thế thì có liên quan gì đến vấn đề ta đang nói với đám lính chứ?
– Ngươi chưa chịu khổ thì làm sao hiểu được những gì bọn ta phải chịu đựng chứ? Đói rét, bệnh tật và cả trăm thứ khó khăn khác, các vị thần liệu có quan tâm đến những đau khổ mà bọn ta phải chịu đựng hay không?
Đám người xung quanh bắt đầu mang lại bộ mặt căm thù, giận dữ, bao công sức từ nãy đến giờ của ta đều đã tan thành mây khói.
– Thế đấy, ả không trả lời được nữa – Bjorn nhìn về phía thuộc hạ –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/elven-vow-uoc-hen-tien-toc/3264268/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.