Hoàng tử vẫn đứng yên lặng, xung quanh anh ta bị bao bọc bởi nỗi đau và sự tuyệt vọng. Các tiên nữ thì hốt hoảng đứng túm tụm vào nhau, cứ như họ sợ Laegel sẽ rút tên ra và bắn chết cả bọn vì đã để ta chạy về phía Tauren.
– Laegel… – ta chạm vào hoàng tử – Thế là sao?
– Cô ấy đã trút hơi thở cuối cùng trước lúc ta đi tìm cô. Lẽ ra ta phải gặp cô sớm hơn, nếu không Tauren sẽ không chết.
Ta cau mày rồi khẽ nói:
– Xin lỗi, thật ra ta không thể giải lời nguyền. Ta chỉ lừa ngươi thôi.
Lạ thay, Laegel không hề tức giận. Anh ta chỉ dùng ánh mắt đau buồn nhìn ta rồi nói:
– Ta biết cô đã gạt ta chứ. Tuy nhiên ta vẫn muốn giữ cô ở lại bên cạnh mình.
Lời nói đó chẳng khác gì một câu tỏ tình. Ta biết nếu giờ phút này ta có một tí rung động với hoàng tử, chắc chắn ta sẽ có lỗi với chồng con. Nhưng dường như ta cảm thấy một niềm vui nho nhỏ đang len lỏi trong mình, cũng như có sự thương hại đối với Laegel. Có lẽ một Adena khác – kẻ chưa lấy lại kí ức trước đây vẫn còn tồn tại trong ta, chính vì vậy ta chưa bao giờ có thể hoàn toàn căm giận Laegel cả.
Ta và Celas đứng yên nhìn hoàng tử. Celas còn rất nhỏ, nó vẫn chưa hiểu hết về tình yêu nhưng với trực giác một người con, Celas đang cảm thấy người đàn ông trước mắt là mối nguy hiểm đối với cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/elven-vow-uoc-hen-tien-toc/3264263/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.