Thật không ngờ ta lại mang thai ngay thời điểm này.
Thingildur thở dài nhìn ta.
– Nàng đúng là luôn thích rước phiền phức vào người.
– Thiếp đang giúp đỡ người khác đấy, thưa phu quân.
Thingildur cười khổ. Có lẽ chàng đã trải qua nhiều chuyện buồn thương nên hiện tại chàng không muốn phải dính vào đống rắc rối khác. Nhưng Sif đã nhờ ta như thế, lẽ nào ta lại từ chối? Hơn nữa ta đã nhận quà của nữ thần rồi thì phải làm theo lời người.
– Chàng đừng lo, lúc thiếp có mang Celas thiếp cũng gặp đủ chuyện đấy thôi. Thằng bé vẫn chào đời khỏe mạnh.
– Nhưng nơi đó đầy kẻ bệnh tật, ta sợ rằng nàng không chịu nổi.
– Chúng ta có bị nhiễm bệnh đâu, chàng khéo lo.
Ta níu tay phu quân.
– Cho thiếp đi nữa nhé, Thingildur. Thiếp phải tìm một người quan trọng theo ý thần linh.
Phu quân nhìn ta với vẻ không vui, nhưng cuối cùng chàng vẫn gật đầu chấp thuận.
Sáng hôm sau, Thingildur bế Celas vẫn còn đang ngủ ngon lành sang nhà Muller gửi gắm rồi mau chóng cùng ta và Tesindir rời đi.
– Khi em dậy nó sẽ không vui vì bị bỏ lại đâu – Tesindir cắn mẩu bánh – Con nghĩ cha mẹ nên chuẩn bị lí do giải thích với nó ngay bây giờ là vừa.
– Đến lúc về hẵng tính, giờ cả nhà chỉ mới khởi hành, đường còn dài lắm – ta nói.
Bầu trời phương Bắc bao giờ cũng buồn bã vào ngày thu. Mây trên trời quá nhiều che khuất đi ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/elven-vow-uoc-hen-tien-toc/3264255/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.