Ta lại trải qua một giấc mơ về một nơi được bao quanh bởi những rặng núi xanh, những đồng lúa mạch vàng ruộm đang ở vụ mùa. Nơi đó thật đẹp, thật bình yên giống hệt thị trấn mà gia đình ta sinh sống.
– Mẹ, mẹ dậy mau đi!
Tiếng gọi của thằng bé Celas làm ta bừng tỉnh. Celas nhìn ta và phu quân, đôi mắt đen láy của nó có vẻ không được vui vẻ cho lắm.
– Mẹ đã hứa hôm nay sẽ dạy con các bài ca thần tộc mà.
– Còn sớm mà – ta ngáp dài – Tối qua cha mẹ bận lắm nên ngủ trễ, con cho ta nằm thêm tí nữa đi.
Celas lay Thingildur liên tục, giọng nói trong trẻo của nó đang dần mất kiên nhẫn.
– Cha, cha mẹ đã dạy con làm người phải biết giữ lời hứa mà, vậy mà giờ đây cha xem mẹ thất hứa với con mình kìa.
Ta cười khổ bước xuống giường.
– Rồi, rồi, ta chịu thua con đấy. Đợi cha làm bữa sáng cho chúng ta ăn xong hẵng học nhé.
Celas nắm váy ta, cau mày.
– Các bạn xung quanh con đều bảo mẹ rất đẹp nhưng chẳng biết làm gì cả.
Ta nhấc bổng con trai lên, tỏ vẻ tức giận.
– Ta có lau dọn nhà cửa đấy, chúng bảo không biết làm là không biết làm gì?
– Mẹ đâu nấu thức ăn cho gia đình ta, toàn cha làm thôi.
Thingildur bật cười thành tiếng, ta thẹn đỏ cả mặt véo má đứa con nhỏ.
– Vì ngày trước mẫu hậu của mẹ cũng đâu nấu nướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/elven-vow-uoc-hen-tien-toc/3264253/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.