Khi ta bị đưa về Green Garlen, trời bắt đầu đổ mưa. Thingildur và Tesindir vẫn đang chiến đấu cho đến khi họ thấy ta, đôi mắt nâu của phu quân chạm ánh nhìn của ta, trong đáy mắt chàng là sự kinh ngạc xen lẫn thất vọng. Tesindir thì điên cuồng chạy đến bên xác của người thương, bật khóc như một đứa trẻ.
Ta tự hỏi nếu như mình không xuất hiện, Enlerde liệu có chết không? Cha con Thingildur liệu có đầy đau khổ và phiền lòng như hiện tại không?
Tharan rút gươm của mình ra khỏi vỏ, ông đẩy Laegel sang một bên rồi lao về phía Thingildur, lưỡi gươm tàn nhẫn của vua tiên đâm vào bụng phu quân, chàng ngã gục xuống thảm cỏ trong tiếng hét đau khổ của ta.
– Thinliv! – ta chạy về phía phu quân rồi ôm chặt chàng – Thinliv, chàng nhất định không sao!
Tesindir dường như vẫn chưa định thần trước chuyện vừa xảy ra, con trai ta chỉ thất thần nhìn về phía cha mẹ rồi ngồi bệt xuống mặt đất.
– A… tại sao… – Tesindir rơi vào trạng thái khủng hoảng.
Ta cố dìu phu quân về phía con trai, Tharan định kéo ta ra thì Laegel ngăn cản.
– Cha, con xin người đừng tàn nhẫn như vậy!
Thingildur đau đớn nắm chặt tay ta, ta đặt chàng xuống cạnh Tesindir rồi hôn chàng.
– Thinliv – ta thì thầm vào tai chàng – Chàng cùng con chúng ta hãy cố sống thật tốt.
Ta đưa tay chạm nhẹ lên vết thương phu quân, vết thương không đâm phải chỗ nguy hiểm. Ta chữa trị cho chàng bằng thần lực của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/elven-vow-uoc-hen-tien-toc/3264248/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.