Chương trước
Chương sau
Phần lớn binh lính đều ngạc nhiên với mệnh lệnh nhà vua, điều đó cũng dễ hiểu vì người tiên cấm kị giết đồng tộc. Dù Thingildur không cùng một nhánh tiên Siar của họ, dù những người tiên tại Green Garlen này hay gọi chàng là kẻ ngoại tộc (chắc cũng không có ý gì xấu, ta nghĩ đó chỉ là một biệt danh dành cho phu quân),nhưng họ đều là những người cùng chàng kề vai sát cánh trong những trận chiến hàng trăm năm qua, tình cảm chắc hẳn như anh em ruột thịt. Vậy mà bây giờ Tharan bảo họ xuống tay với chàng, mệnh lệnh từ nhà vua mới oái ăm làm sao.

– Tharan, ông không được làm tổn thương họ! – ta chắn trước phu quân và con trai.

Enlerde lấy ba thanh gươm từ trong thùng rượu trống ra rồi ném cho cha con Thingildur.

– Công nương, chúng ta phải chiến đấu. Vua tiên không có ý định tha cho con và chồng con người đâu.

Ta đưa mắt nhìn mọi người xung quanh, những gương mặt lo lắng xen lẫn khó xử của họ đang hướng về phía Thingildur, một vài người đã giương cung vào gia đình ta, nhưng tay họ đang run rẩy. Cuối cùng, đôi mắt ta dừng lại trên người hoàng tử.

– Laegel, ta và anh vốn không thể thành đôi được. Ta xin anh hãy nói rõ tình cảm của mình với nhà vua giúp ông ấy tỉnh ngộ đi.

Hoàng tử vội vàng đứng trước vua cha, giọng anh khẩn khoản.

– Phụ vương, xin người hãy để cho cô ấy rời đi. Adena và Thingildur mới thật sự là một cặp đôi mà các vị thần đã lựa chọn.

– Tránh ra, Laegel.

– Phụ vương, con và Adena sẽ không thể sống hạnh phúc bên nhau, cha hiểu rõ điều đó hơn ai hết mà. Người Adena yêu là Thingildur, cô ấy từ lâu đã thuộc về người cận vệ đó, còn con chẳng qua chỉ là người ngoài thôi.

Tharan đột nhiên đặt đôi tay mình lên vai con trai rồi cười chua xót.

– Con đã yêu con bé đó?

Cảnh vật xung quanh rơi vào im lặng. Ta thất thần nhìn hoàng tử rồi nhìn sang Thingildur, lúc này chàng cũng đang nhìn ta với vẻ mặt vừa buồn bã, vừa giận dữ.

– Không cần cầu xin, Naren. Chúng ta phải chiến đấu, ta sẽ không quy phục bất kì kẻ nào chà đạp lên gia đình ta.

Thingildur nhìn những lính tiên – cũng từng là đồng đội của mình, rồi chàng hô to:

– Hỡi những người bạn cũ, nay ta là kẻ thù của nhau, hãy chĩa mũi giáo, mũi gươm vào kẻ các người đã được chỉ định để tiêu diệt theo mệnh lệnh của nhà vua, tránh để các người mang tiếng phản bội. Nhưng các người cũng nên nhớ rõ không được làm hại vợ ta theo đúng lời bệ hạ đã căn dặn. Hãy xuống tay đi, ta đã sẵn sàng chiến đấu như một người con của tiên tộc Nador danh giá.

– Phu quân, chàng đừng liều lĩnh như thế! Nếu chàng và Tesindir có chuyện, thiếp… thiếp và đứa bé trong bụng phải làm sao?

Tharan siết chặt hai tay rồi nhìn ta.

– Cô thậm chí đã có…

Nhà vua đột nhiên dừng nói rồi bất ngờ cười lớn.

– Ha ha ha, Laegel, con đã thấy bộ mặt thật của con bé đó chưa? Vậy mà con còn buông lời bảo vệ cho gia đình nó.

– Phụ vương, con đã biết điều đó từ lâu rồi, xin cha thứ lỗi.

– Laegel, Adena thật sự chưa bao giờ muốn kết hôn với con cả – Tharan túm chặt hai vai con mình – Tất cả là do bà cô ta, người đàn bà tên Gaia đó muốn con bé làm con lay động rồi ruồng bỏ con. Đúng vậy, từ đầu bà ta đã có mục đích như vậy để trả thù ta.

Vậy ra Tharan từ đầu đã biết rõ lý do ta sang đây, nhưng vì sao ông ta vẫn chấp nhận đề nghị của Gaia? Tại sao ông ta vẫn đối xử tốt với ta? Hay nhà vua đang âm mưu chuyện gì trong tâm trí chăng?

Tauren giương cung của mình ra rồi nhắm thẳng về phía Thingildur, mũi tên xé toạc không khí rồi cắm vào vai trái của chàng.

– Thinliv! – ta vội rút mũi tên ra – Tauren, tại sao cô lại làm vậy?

– Vì đó là mệnh lệnh – Tauren vừa nói vừa lấy ra một mũi tên mới – Ngoại trừ công nương ra, những kẻ còn lại đều không được sống sót rời khỏi đây.

– Ngươi…

Một lính tiên thì thầm:

– Xin lỗi ngài Thingildur.

Bọn lính tiên bắt đầu xông vào mục tiêu. Tất cả họ đều dùng hết sức lực để tấn công gia đình ta nhưng chẳng ai trong số họ dùng cung tên cả ngoại trừ Tauren. Những mũi tên của nữ đội trưởng Green Garlen lạnh lùng bay về phía con mồi, nhưng Enlerde và Tesindir mau chóng đánh bật chúng ra ngoài còn Thingildur dễ dàng hạ gục những cựu thuộc hạ của mình. Ta nghĩ có lẽ binh lính tiên đã nương tay với Thingildur bởi họ vẫn quý chàng, nếu không họ có thể dùng tên hạ gục chàng từ lâu rồi.

Thingildur nhìn Enlerde rồi nói:

– Mang nàng ra khỏi đây trước đi!

– Phu quân…

– Vâng ạ!

Enlerde nắm tay ta rồi kéo ra khỏi vòng vây kẻ địch, Tharan toan đuổi theo nhưng Laegel vội chắn đường cha mình.

– Cha, xin người hãy buông tha cho cô ấy.

– Laegel, con…

Enlerde nắm tay ta chạy đến ranh giới Green Garlen và khu rừng bọn quái vật. Trước mắt cả hai là rừng cây cổ thụ âm u giăng đầy mạng nhện, khắp nơi phủ tầng tầng lớp lớp sương trắng, phía sau là vương quốc tiên đang bước vào buổi hừng đông của ngày mới.

– Công nương – Enlerde nắm hai tay ta – Người có thể băng qua khu rừng này một mình được không?

– Ta… ta không muốn bỏ lại cha con Thingildur.

Enlerde lấy một chiếc túi nhỏ màu nâu buộc chỉ vàng lấp lánh đặt vào tay ta rồi nói:

– Khi người bước qua ranh giới đen tối kia thì hãy mở nó ra. Bên trong chiếc túi này chứa những hương thơm từ cây đàn hương cùng cỏ roi ngựa trên thần giới sẽ giúp người xua đuổi bọn quái vật.

– Enlerde, nhưng ta không muốn bỏ mọi người lại.

– Công nương, người cứ chạy ra bên ngoài trước, con và cha con Tesindir sẽ gặp người sau. Hơn nữa người phải bảo vệ đứa bé trong bụng người chứ ạ.

Ta đưa tay xoa bụng rồi nài nỉ:

– Enlerde, hãy đi cùng ta.

Cô gái thần tộc mỉm cười rồi lắc đầu.

– Nhiệm vụ của con là bảo vệ người. Hơn nữa con không muốn để Tesindir chiến đấu một mình.

Cả người ta bị đẩy nhẹ ra ngoài kết giới của Tharan, khi hai chân ta đều đã ở bên phía mảng tối của thế giới khác cũng là lúc Enlerde đột nhiên ngã gục xuống thảm cỏ lấp lánh sương đọng.

– Enlerde!

Ta hốt hoảng chạy về phía cô gái trẻ thì nhận ra lưng cô đã bị một mũi tên bạc cắm vào, máu không ngừng rỉ ra từ miệng vết thương.

– Đừng sợ, ta sẽ trị cho cô – ta đỡ Enlerde đặt lên đùi mình.

Enlerde chỉ chạm nhẹ vào bụng ta rồi thều thào:

– Con yêu Tesindir nhiều lắm, mẹ…

Ta ôm chặt cô gái vào lòng, nước mắt của ta đã trào ra từ lúc nào.

– Không, không, ta xin con hãy sống, con dâu của ta. Con là thần mà, con không thể chết được.

Ta chợt nhớ ra một điều, sinh mệnh những tiểu thần nhỏ nhoi như Enlerde cũng giống như tiên tộc, dễ dàng bị cắt đứt nếu bị tổn thương quá nặng. Dù ta đã cố chữa trị cho cô gái, nhưng nhịp thở của Enlerde đã biến mất hoàn toàn.

Trong lúc ta đang đau khổ thì Tauren xuất hiện, đôi mắt sắc như lưỡi dao của cô ta nhìn ta, trên đôi tay chai sạn của nữ chiến binh vẫn còn cầm cây cung gỗ chạm khắc hoa văn tiên tộc.

– Về thôi, thưa công nương.

– Là ngươi đã giết con dâu ta sao? – ta chậm rãi nói.

– Tôi chỉ có nhiệm vụ mang người về Green Garlen, những chuyện khác tôi không quan tâm.

Ta nắm chặt đám cỏ bên dưới, ta cảm thấy cả người như bị bao quanh trong ngọn lửa căm giận, ta trừng mắt với Tauren.

– Ngươi muốn nhìn ta đau khổ đến vậy sao? Vì ta đã cướp ngôi vị công nương của ngươi?

Tauren thô bạo kéo ta đứng dậy, ta vùng khỏi tay cô ta rồi gào lên:

– Ngươi đã giết con dâu ta!

– Công nương sẽ là vợ hoàng tử, tôi mong người đừng thốt ra những câu không hay.

Ta đẩy nữ đội trưởng lùi về sau vài bước rồi đưa tay xoa bụng.

– Trả lời ta đi, ngươi có yêu Laegel không? Ngươi có khát khao cái vương miện công nương Green Garlen không?

Tauren buông tiếng thở dài.

– Nếu tôi nói có thì có vừa ý người không? Người nghĩ gì về tôi, lẽ nào tôi không hiểu sao? Thú thật mọi người đều đã đánh giá cao tính cao thượng của tiên tộc rồi, nữ thần ạ, chúng tôi vẫn có ngọn lửa đố kị, ghen ghét trong lòng. Tôi nhận ra hoàng tử mà mình yêu quý dường như đã rung động trước một nữ thần xinh đẹp từ thần giới, tôi đã rất lo sợ vì chuyện đó. Nhưng nếu người lấy công nương, sự day dứt của hoàng tử dành cho tôi sẽ mãi mãi không chấm dứt.

Tauren tiến sát về phía ta rồi cười mỉm.

– Tôi muốn Laegel luôn luôn hướng về mình.

Ta có chút bàng hoàng, lại có chút cảm thấy tức cười. Thì ra bất kì ai cũng có mặt tối của riêng họ, kể cả chủng tộc tiên luôn được các vị thần đề cao. Ta bật cười trước mục đích của Tauren, lại rơi nước mắt cho cái chết của Enlerde tội nghiệp. Ta chỉ tay về ả tiên nữ.

– Ngày hôm nay ngươi chia rẽ ta và phu quân, cũng như tình cảm của con trai ta và người thương của nó, ta sẽ ghi nhớ chuyện này. Ta nguyền rủa ngươi, kẻ thấp kém, mai sau ngươi cũng sẽ nếm qua nỗi cay đắng của tình yêu như chính ta hiện giờ mà thôi.

Một vài lính tiên chạy đến mang ta cùng cái xác của Enlerde quay về vương quốc. Ban mai tạm thời không hiện hữu tại Green Garlen nữa, mây xám lần lượt kéo đến che lấp đi những ánh nắng rực rỡ, báo hiệu một ngày mới ảm đạm tại vùng đất tiên tộc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.