Chúng ta đã mất đúng hai tuần để đến Lirien khi hừng đông vừa chạm ngõ nơi đây. Lúc này, những tia nắng đầu tiên đã nhảy múa qua những tán lá của rừng vân sam, nhưng vì sương sớm vẫn còn chưa tan hết khiến khu rừng vẫn còn mờ ảo như không hề có thực. Dưới chân ta là thảm cỏ xanh mướt còn ẩm ướt và một con suối chảy róc rách qua những tản đá. Càng tiến sâu vào bên trong, mặt trời càng lên cao và khu rừng như thay một lớp áo mới màu vàng ruộm của tầng tầng lớp lớp tán bạch dương lâu năm. Trên những thân cây to là các tòa nhà gỗ được xây vòng quanh chúng. Để có thể di chuyển qua lại giữa những tòa nhà với nhau, người tiên Lirien tạo ra các cây cầu treo trang trí thêm hoa lá cho sinh động, còn để lên được trên những căn hộ nhỏ xinh đó, tất nhiên phải cần có các thang dây để mà trèo lên rồi. Nếu Farlen không nói với ta người Lirien sống trên cây như thế thì ta còn tưởng các căn nhà đó họ để dành nuôi một vài loài chim chóc khổng lồ nào đấy.
Về vấn đề nhà ở ta thật sự không muốn bình phẩm, nhưng nếu có buổi bình chọn “Vùng đất đẹp nhất Midgard”, ta chắc chắn Lirien sẽ ẵm giải nhất. Nơi này không thể chỉ dùng từ “đẹp” để miêu tả là được. Nó có sự thơ mộng, lãng mạng dành cho các nhà thơ, có sự hùng vĩ dành cho một chiến binh nào muốn chinh phục thiên nhiên, có sự đa dạng về chim chóc và thú rừng (lành tính) dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/elven-vow-uoc-hen-tien-toc/3264233/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.