– Đúng – thần hậu cười dịu dàng – Sẽ luôn luôn là như vậy.
Mẫu hậu vuốt nhẹ mặt ta rồi dịu dàng nói:
– Ta mong rằng nếu con có gặp người mình thật lòng yêu thương thì hãy nắm lấy người đó, đừng bao giờ buông bỏ.
– Vâng ạ! – Ta vui vẻ gật đầu.
Sau khi trò chuyện với mẹ mình thêm một lát, ta đi chào các vị thần còn lại. Đến khi đã nói lời từ biệt xong với tất cả người thân, ta bắt đầu nhận ra một điều: Từ nãy đến giờ chẳng thấy phụ hoàng Zeus đâu cả.
Ta đi lang thang khắp mọi ngóc ngách mà chẳng gặp được cha, ta thật sự rất muốn chào tạm biệt ông. Cuối cùng, ta bắt gặp cha đang đứng với nữ thần Gaia gần cỗ xe ngựa của mình. Ta đang vui vẻ chạy về phía cả hai thì bắt gặp ánh mắt đầy giông tố của Zeus nên bèn lùi lại.
– Cha, có việc gì khiến người giận ạ?
Vị vua của các vị thần túm chặt tay ta rồi kéo đến trước mặt Gaia.
– Adena, con mau nói với bà ấy con sẽ không sang phương Bắc đi!
– Zeus, cháu đang nói gì vậy? – Gaia ngạc nhiên – Ta đã thương lượng xong mọi việc rồi, không thể nói không đi là được.
Thần Zeus tức giận gầm lên:
– Bà đang có âm mưu gì với con bé?
– Cha, đừng như vậy với bà mà – ta sợ hãi khuyên nhủ – Là con tự nguyện đi. Hơn nữa con biết rõ mục đích của Gaia là gì.
Nữ thần ngạc nhiên.
– Con biết? Con biết mình đang bị ta lợi dụng mà vẫn đi sao?
Ta mỉm cười.
– Công việc này chẳng mất mát gì cả. Hơn nữa lúc bé con đã từng hứa với người là sẽ làm bất cứ việc gì người yêu cầu để đền ơn nuôi dưỡng của bà mà. Con không thấy phiền đâu ạ.
– Adena! – Phụ hoàng ta kinh ngạc trước sự chấp thuận dễ dàng của con mình.
– Con không sao đâu ạ – ta cười để trấn an ông – Các vị thần Asgard và Vanaheim sẽ bảo vệ con mà.
– Vấn đề là các vị thần không được phép nhúng tay vào bất cứ việc gì ở nhân gian. Con vượt khỏi ranh giới thần tộc, có việc gì xảy ra thì ai cứu con kịp đây?
Ta xoay tròn đầu ngón tay, cây ô liu trước cánh cổng thần giới đột nhiên mọc thêm một nhánh cây mới.
– Con có thần lực.
– Nhưng thần lực của con rất yếu. Trên hết, con thật ra đã…
Nữ thần Gaia đột nhiên chắn ngang ta và cha, bà nhìn cháu trai của mình trong vài giây. Vì khi đó Gaia đã quay lưng về phía ta nên ta không rõ sắc mặt bà đang như thế nào.
– Đủ rồi Zeus – Gaia thấp giọng. Thường khi bà dùng cách nói này, có vẻ bà đang rất nghiêm túc trong vấn đề gì đó – Ta không kêu con bé sang đấy chỉ để làm chuyện kết hôn rỗi hơi với thằng nhóc hoàng tử tiên kia thôi đâu. Ta muốn bù đắp cho nó về việc trước kia.
Gaia ghé miệng sát tai phụ hoàng rồi thì thầm điều gì đó. Sắc mặt cha giãn ra, rồi ông âu yếm nhìn ta.
– Vậy… chúc con sẽ có cuộc sống thật hạnh phúc nhé, con yêu!
Ta ngớ người. Cha ta thay đổi thái độ thật nhanh chóng. Nhưng ta không muốn bị giáng một tia sét chỉ vì tỏ thái độ với vị thần sấm nên cũng ngoan ngoãn gật đầu.
– Vâng ạ. Con cám ơn cha.
Gaia đặt hai tay lên vai ta, đôi mắt bà nghiêm nghị hơn thường ngày.
– Nhớ lời ta, Adena, con tuyệt đối không được có tình cảm với hoàng tử tiên tộc. Khi nào lễ kết hôn diễn ra, ta nhất định sẽ đón con về.
Đúng là kế hoạch của bà đã rõ mồn một. Nhưng ta không để tâm lắm về việc mình bị lợi dụng. Ít ra thì đã lâu chưa đến phương Bắc, ta sẽ xem đây là dịp để mình đi thư giãn.
Ta bước lên cỗ xe ngựa rồi điều khiển nó bay vút lên cao, những chiếc chuông trên cổ tuấn mã kêu leng keng trong gió theo mỗi bước phi nước kiệu. Phía dưới những đám mây trắng bồng bềnh như bọt sóng, ta có thể trông thấy một vùng biển xanh biếc mà bác ta, ngài Poseidon đang cai quản. Bầu trời và mặt biển đều mang một màu xanh dịu mát giao nhau như chẳng hề tồn tại đường chân trời, điểm xuyến thêm vài cánh chim hải âu tự do bay lượn cùng những chiếc thuyền chài nhấp nhô trên sóng. Quê hương ta thật đẹp.
“Từ cõi đất trời hỗn mang.
Đôi tay thần thánh tạo nên loài người.
Năm nay ngô, lúa trải dài.
Một màu vàng ruộm, vạn vật sinh sôi.
Mọi người cùng cất tiếng ca.
Dâng lòng thành kính gửi vào mây xanh.
Tạ ơn tất cả vị thần.
Đã mang mầm sống rải vào nhân gian.
…”
Khi những tiếng hát của loài người khuất xa dần, đến khi ta không còn nghe thấy nữa thì ta biết mình đã ra khỏi địa phận Hi Lạp. Chỉ còn một chút nữa thôi thì ta đã đến không phận thần giới phương Bắc. Ta có thể cảm nhận không khí có vẻ lạnh hơn lúc còn ở phía Nam. Dưới mặt đất, những cây sồi cổ thụ to lớn đã hiện hữu ra trước mắt ta. Vậy là ta đã đến xứ sở của các vị thần Aseir rồi.
Trước mắt ta là chiếc cầu Bifrost bắc ngang khoảng không vô định. Ta nghĩ rằng bên dưới nó là trần gian Midgard, cũng có khi chỉ là cõi hỗn mang nào đấy. Nhưng ta biết ở bên kia, phía cuối cầu vồng chính là vùng đất thiêng liêng của các vị thần phương Bắc: Aesir và Vanir, cùng nơi ở của một số bộ phận tiên tộc thuộc thần giới.
Ta chầm chậm điều khiển chiếc xe ngựa tiến về phía Asgard. Một bóng hình quen thuộc đứng chắn cỗ xe ta. Người đàn ông cao lớn với mái tóc nâu, gương mặt trẻ trung tràn đầy sức sống nhìn ta rồi cười rạng rỡ.
– Adena đó sao?
– Vâng, ngài Heimdall. Đã lâu rồi mới quay về đây. Adena nhớ mọi người và nhớ nơi này lắm!
– Ta cũng đã được thông báo rằng ngươi sẽ đến đây. Lần này ngươi sẽ ở lại Asgard trong bao lâu?
Ta cười gượng.
– Thưa ngài, thật ra lần này tôi đến đây là để lấy chồng.
Nụ cười của ngài Heimdall trở nên cứng đờ. Ngài ho khan vài tiếng rồi nhìn ta.
– Lẽ nào ngươi sẽ kết hôn lần hai sao?
Ta ngạc nhiên trố mắt nhìn vị thần canh gác xứ Asgard.
– Ý ngài là sao ạ? Kết hôn lần hai là thế nào?
– Chẳng phải ngươi đã từng…
Ta sốt sắng lắng nghe câu trả lời của ngài ấy nhưng chúa tể Odin đã xuất hiện cắt ngang lời con trai mình.
– Heimdall, con cứ tiếp tục công việc đi, cứ để Adena cho ta nói chuyện.
Chúa tể các vị thần phương Bắc – ngài Odin không phải là một ông lão râu tóc bạc phơ vận phục trang phù thủy xám như con người hay nghĩ. Ông vẫn để râu ngắn tỉa gọn gàng với mái tóc nâu sẫm xen kẽ những sợi tóc bạc. Vì vị đế vương Asgard đã đổi một bên mắt phải cho Mimir để lấy tri thức vô tận nên ông chỉ còn lại một bên mắt trái màu xanh nhàn nhạt như được phủ thêm một làn nước trong suốt. Tuy vậy Odin vẫn không mất đi dáng vẻ oai nghiêm và thông thái của người đứng đầu cửu giới.
– Bệ hạ – ta cúi người, hai tay nâng nhẹ hai bên váy – Con rất vui khi gặp lại người.
Ngài Odin nở nụ cười rất nhẹ.
– Ta cũng ngạc nhiên khi lần này ngươi đến đây không phải ở lại nơi này cùng chúng ta mà lại xuống Midgard. Zeus đồng ý cho ngươi đến đó sao?
– Mọi người đã phản đối – ta thú nhận – Nhưng con đã đồng ý giúp Gaia thì nên giữ lời hứa với bà.
Ngài Odin không nói về vấn đề của ta nữa. Ông ta nhìn ta rồi ôn tồn hỏi:
– Vậy ngươi có tính ở lại đây vài hôm không?
– Thật ra hôm nay là ngày con phải đến Green Garlen. Con đến thần giới chỉ để chào mọi người một tiếng rồi đi ngay. Ngài cho con gửi lời chào đến tất cả mọi người ạ.
Với sự sáng suốt và hiểu biết của mình, ngài Odin không bắt buộc ta phải nán lại Asgard. Ông quay bước về phía cung điện Valhalla rồi nói:
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]