Chương trước
Chương sau
Ta hướng mắt về phía cánh đồng hoa ánh đỏ trong buổi hoàng hôn rồi kiễng chân, hôn nhẹ lên má chàng.

“Phu quân, thiếp muốn cả cuộc đời này sẽ mãi mãi được bên chàng. Được nhìn ngắm con chúng ta khôn lớn”.

Chàng mỉm cười ôm ta vào lòng. Ta nhìn ra phía xa, nơi cánh chim đại bàng đang sải đôi cánh dài trong buổi chạng vạng. Ta tự hỏi vì cảnh vật đẹp như thế mới khiến bản thân cảm thấy hoan hỉ, hay do có chàng bên cạnh nên mỗi phút giây trôi qua đều là niềm hạnh phúc tưởng như kéo dài vô tận?”.

Ta bừng tỉnh sau một giấc mộng đẹp. Trong mơ, ta đứng cạnh một người đàn ông không rõ mặt, cả hai đang nhìn về phía vùng thung lũng trải đầy hoa vàng trong buổi chiều tà. Ta biết rằng đó chỉ là giấc mơ, nhưng sao lại thấy hạnh phúc đến vô ngần. Có lẽ những giấc mơ tốt thì sẽ ảnh hưởng tích cực lên kẻ mộng mị như ta đây. Vấn đề là thần thánh ít khi nằm mơ. Nếu chúng ta có mơ thì chắc chắn đó là một lời tiên tri, một điềm báo. Ta sắp lấy chồng rồi, người đàn ông trong mơ có lẽ là “người đó”.

“Adena, ta có việc cần nhờ con. Con hãy đi đến phương Bắc và kết hôn với một hoàng tử tiên tộc được không?”.

Nửa năm trước, bà tổ của ta – nữ thần Gaia đã đến Olympus và đề nghị với ta như thế. Khi đó, mẫu hậu ta đã thẳng thừng bác bỏ ý kiến của bà với lí do phương Bắc quá nguy hiểm với một tiểu thần như con gái mình. Ta tuyệt đối không được đến nơi đấy nếu không có người đi cùng, huống hồ là việc kết hôn với một gã tiên xa lạ.

Khi đó, mẫu hậu Hera và bà của ta đã cãi nhau rất nhiều. Ta có thể hiểu sự lo lắng của mẹ. Cha ta – chúa tể Zeus vĩ đại vốn có mối thâm tình lâu năm với ngài Odin – vị thần tối cao của thần giới phương Bắc, chính vì vậy Adena này may mắn có thể sang đấy học hỏi thêm rất nhiều thứ từ khi còn thơ ấu. Ban đầu, mọi việc khá tốt đẹp cho đến khi ta bị một con quái thú bên đó tấn công khiến bản thân hôn mê rất lâu, khi tỉnh lại thì chẳng nhớ gì về việc đó nữa cả. Ta vẫn còn nhớ gia đình mình, nhớ về các vị thần Asgard, nhớ về bè bạn, nhưng kí ức về khoảng thời gian ở phương Bắc đến lúc bị con quái vật đánh bại thì ta chẳng có chút ấn tượng, nó hoàn toàn là khoảng không mờ mịt.

“Chỉ là giả vờ thôi” – Gaia nhìn sang ta – “Adena, ta hứa khi nào con giúp ta xong việc này ta sẽ đích thân mang con về đây một cách bình an nhất”.

Chẳng hiểu tại sao lúc đó ta đã đồng ý. Còn về mẫu hậu Hera của ta, không cần phải đoán thái độ của người thì ai cũng biết bà đã nổi cơn thịnh nộ trước lời chấp thuận của con mình.

Có tiếng gõ cửa vang lên, ta vội kéo áo ngay ngắn rồi nói:

– Vào đi.

Ba người tiên nữ vận váy trắng muốt y hệt nhau tiến về phía ta. Họ cúi đầu trước chủ nhân của mình, rồi một người trong số đó lên tiếng:

– Thưa nữ thần, chúng tôi mang y phục và nữ trang đến để chuẩn bị cho người.

– Được rồi, mau đổ hương liệu vào hồ tắm đi. Ta sẽ xuống ngay.

Thả mình trong làn nước thơm ngào ngạt hương hoa hồng và ngắm nhìn cảnh vật nơi thần giới, ta thấy đầu óc khoan khoái hơn hẳn. Nơi ở của ta có dãy cột trắng bao quanh tường, trông ra là khu vườn nhỏ trồng đầy hoa cỏ đủ màu sắc. Chắc ta phải nhờ nữ thần Demeter chăm sóc cây cối ở đây khi ta vắng mặt thôi, nếu không chúng sẽ héo úa mất.

“Nàng thích loài hoa này sao?”.

Ta gật đầu.

“Hoa lanh có màu sắc xanh thế này rất đẹp. Thiếp yêu thích những gì đẹp đẽ mà”.

Người đàn ông xuống ngựa rồi ôm ngang eo ta.

“Để ta bế nàng xuống. Chúng ta sẽ đi dạo ở đây”.

Ta vui vẻ choàng cổ người đó.

“Vâng ạ”.

– Adena, Adena, sao con lại ngủ gật trong lúc tắm thế này?

– Mẹ – ta ngạc nhiên – Người đến từ bao giờ thế?

Thần hậu Olympus quả là tuyệt sắc giai nhân. Bà có vẻ đẹp lộng lẫy, kiêu sa với mái tóc đen óng được búi cầu kì và đôi mắt nâu dịu dàng, ấm áp như ánh nắng mùa thu (dù ta không chắc mẹ là người hiền lành).

Mẫu hậu lo lắng nhìn ta.

– Con thật sự muốn sang đó?

– Gaia đã nói con chỉ cần vờ kết hôn với người đó. Khi hôn lễ diễn ra, bà sẽ mau chóng đưa con về mà mẹ.

– Adena, con thật sự không có nhớ gì sao? Tại sao con cứ một mực đòi sang phương Bắc? Con có thể sang Asgard, nhưng ta không muốn con xuống nhân giới Midgard.

Ta cũng ngạc ngiên vì sao tất cả mọi người đều cấm ta đến Midgard? Nếu không đến thế giới loài người thì làm sao đến được thế giới tiên tộc? Chẳng phải người tiên thường ở trong các khu rừng sâu tại nhân gian hay sao?

– Mẫu hậu, con không giấu gì người nữa – ta nhìn thẳng vào đôi mắt nâu dịu dàng của mẹ – Con thường hay mơ thấy một chàng trai, con nghĩ người đó là vị hoàng tử tiên tộc mà con sẽ kết hôn theo ý Gaia.

Mẫu hậu ta hơi sững sờ, đôi mày vòng cung của bà cau lại.

– Người đó… con có thấy mặt không?

Ta lắc đầu.

– Vậy tóc người đó màu gì?

Ta đột nhiên cũng không thể nhớ rõ màu tóc của chàng trai trong mộng. Rõ ràng trong mơ, tóc chàng đã nhiều lần lướt qua kẽ tay ta, vậy mà đến giờ ta bỗng dưng quên cả màu sắc của nó.

Vị thần hậu xinh đẹp vẫn giữ nguyên sắc mặt khó coi nhìn ta. Cuối cùng, bà ôm chầm ta rồi nói:

– Ta nghĩ định mệnh không muốn chia cắt các con. Vậy ta đành thuận theo sợi chỉ vận mệnh đã dành cho con mà thôi. Có điều con có biết vì sao nữ thần Gaia lại muốn con kết hôn với hoàng tử tiên tộc hay không?

Ta thật sự không biết. Ta từng nghe các vị thần Asgard bảo rằng người bà của ta trước đây từng có mối tình lãng mạng với vua tiên vùng Green Garlen, sau đó họ đã xa nhau. Gaia muốn ta kết hôn với con vị vua đó có lẽ là để tiếp nối mối tình dang dở của bà sao? Nhưng vì sao Gaia nói sẽ đón ta về khi hôn lễ diễn ra? Ta quả thật chưa hiểu lắm.

– Là để trả thù – mẫu hậu lên tiếng – Đất mẹ muốn mang con làm công cụ trả thù tên vua tiên kia.

– Sao ạ?

– Adena, con khá giống Gaia. Nếu con xuất hiện tại vùng đất của vua tiên, đó chắc hẳn là điều dằn vặt với gã.

Ta bỗng rùng mình. Tại sao ta không nghĩ ra mục đích của Gaia là vậy? Bà ấy để ta – kẻ có gương mặt hao hao mình làm con dâu của tình lang xưa… Quả không hổ danh là Gaia vĩ đại, mưu kế của người đúng thâm độc.

Hera choàng một tấm khăn trùm màu xanh lục nhạt lên đầu ta và cố định nó bằng một chiếc vòng nguyệt quế làm từ bạc, rồi bà chăm chú nhìn ta.

– Con rất xinh đẹp. Nếu tên hoàng tử tiên đó say mê con, Gaia lại cướp con về ngay ngày cưới thì hắn sẽ thế nào? Con nghĩ thử xem, Adena.

– Đau đớn ạ? Đúng rồi, bà thực hiện kế hoạch đó khác nào một mũi tên trúng hai đích.

Ta đang khâm phục mưu kế của đất mẹ thì chợt nhận ra mình đã bỏ qua một vấn đề cũng khá quan trọng.

– Lỡ như con thích anh ta thì sao? Thế thì kế hoạch của bà sẽ đổ bể mất.

Hera lắc đầu. Dường như giây phút đó ta thoáng thấy nét ưu sầu trên mặt mẹ.

– Không, ta nghĩ là con sẽ không thể rung động đâu. Vì thật ra con…

– Sao mẫu hậu lại nghĩ như thế?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.