🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

– Làm sao…đây 2 anh..



Thu nói lắp bắp từng câu chữ, cả tôi và Việt đều đứng như chết lặng. 11, 12 con điên cuồng phi đến chưa đầy 5 mét. Đằng sau lưng 4 con kia vẫn không có ý định buông tha cả bọn!



– Chó chết!!



Tất cả đứng sát vào nhau 1 cách yếu ớt, đúng là tiến thoái lưỡng nan. Bước chân của chúng ngày càng dồn dập khiến hàng cây 2 bên vỉa hè không ngừng xào xạc lá rơi.



– Kìa kìa… – Việt vỗ vai tôi



– Bức tường thành!! – tôi thốt lên



– Nhưng chỗ cầu thang dẫn lên ở phía sau 4 con xác sống kia…



– Không còn thời gian đâu!



Việt dứt lời phi ngay lên trước mở đường. Chúng tôi vội vàng bám theo, đàn xác sống phía sau đã đuổi đến sát đít!



Chúng tôi cố gắng băng qua bên trái làn đường chuẩn bị giáp lá cà với 4 con đang chạy lại!!! Việt tăng tốc mỗi lúc 1 nhanh hơn để đón đầu, Thu ở giữa và tôi xử lý đằng sau!! Lũ lượt từng con vồ đến khiến tôi không sao xoay sở được, chỉ biết cầm đòn gánh khua khoắng lung tung. Những bộ mặt vô hồn, gớm ghiếc đến máu lạnh, tiếng kêu gào đầy ám ảnh từ hơn chục cái mồm nhe răng thè lưỡi như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả!



– Lần này thì toi thật rồi….



Tôi lúng túng đạp văng những thứ nằm vương vãi dưới đất hy vọng cản trở sự hung hãn.



– Giúp tao!!!!Long!



Nó hét gọi làm tôi giật bắn mình, vội vàng lao tới phang

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ebolavior/2708071/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ebolavior
Chương 17: Mất mát – hồi 8.1: *tình người*
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.